…
từ thiếu niên nghịch ngợm cho đến nóng giận khi bị trù dập, phỉ báng không xứng
đáng được phục vụ cho đất nước!
Hãy cùng xem người ta đang chơi trò
boomerang.
Sơ lược về thân thế và sự nghiệp
Kavanaugh: Gia đình
Kavanaugh rất đàng hoàng, có kỷ cương, gia giáo. Cha ông là luật sư về hưu, mẹ
là cô giáo và sau là thẩm phán. Ông tốt nghiệp khoa luật ở trường Yale. Bắt đầu
làm phụ tá cho Công tố độc lập Kennet Starr người điều tra vụ tình dục ô uế
White house của Clinton - Monica Lewinski, sau là làm việc trong phủ Tổng thống
Bush 43, làm thư ký cho Thẩm phán TCPV Kennedy và được bổ nhiệm làm Thẩm phán
Toà Phúc thẩm tính đến nay là 12 năm. Vợ là Asley Kavanaugh cũng làm việc trong
Bạch Ốc Thời TT Bush.
Trong thời gian 12 năm làm thẩm phán, nổi
bật nhất là ông đã để lại 307 ý kiến cho tòa án, một việc chưa có thẩm phán nào
đạt tới. Ông thường tập trung hai vấn đề công khai chỉ trích sự mù quáng đối với
các quan chức liên bang như một sự từ bỏ trách nhiệm tư pháp và vi phạm sự phân
chia quyền lực theo hiến pháp.
Sau khi làm việc cho công tố độc lập, thực
thi pháp luật nghiêm minh, ông đã trở thành kẻ thù của gia đình Clinton và DC.
Và sau đó, trong thời gian làm việc trong chính phủ thời Tổng thống Bush 43, và
trải qua vụ khủng bố 9/11, ông nhận ra vai trò vô cùng quan trọng của Tổng thống
nhất là trong lúc đối đầu với kẻ thù khủng bố, ông đã thay đổi lập trường,
nghiêng về phía bảo vệ Tổng thống. Đây là một trong những cái cớ để cho DC tìm
đủ mọi cách ngăn chặn. Ông thường tập trung hai vấn đề công khai chỉ trích sự
mù quáng đối với các quan chức liên bang như một sự từ bỏ trách nhiệm tư pháp
và vi phạm sự phân chia quyền lực theo hiến pháp. Kavanaugh là một tài năng mà
chính DC không có chỗ nào có thể chê được.
Ngày 9 tháng 7, 2018 ông được TT Trump đề
cử vào ghế thẩm phán TCPV, và trận chiến thượng viện do DC dàn dựng diễn ra từ
đó đến hôm nay, 04/10/2018
Câu chuyện vu vơ của học trò thời niên
thiếu do DC dàn dựng, sắp xếp nhằm ngăn chặn sự phê chuẩn thẩm phán Kavanaugh
vào Tòa Tối cao Pháp viện, đã nói ở bài trước.
Vị trí của ông Tòa Kavanaugh đang treo lủng lẳng trên bàn cân. Dân
chủ vận dụng hết khẩu thuật, bẻ trái, vặn phải vượt ngòai đạo lý thông thường;
tấn công luôn nền móng và đặc trưng của nền văn hóa HK. Đám TTTT thì lao nhao, ra rả suốt ngày bới
móc, bôi tro trét trấu những ai mà họ cố tình ngăn cản, Tổng thống Trump và bây
giờ đến lượt thẩm phán Kavanaugh. Họ mong sao cho ma đưa đường, qủi dẫn lối cho
ông Kavanaugh không đủ phiếu phê chuẩn. Trong khi đó, bình dân chân chất còn
yêu chuộng lẽ phải, chưa bị đảng mị dân, vững niềm tin ở Thiên Chúa cũng như
người tin triết lý nhà Phật thì không khói bồn chồn, buồn lo cho đất nước HK -
đang trăn trở, cố vượt qua cơn nhân tai. Họ đang từng ngày cầu nguyện cho TT
Trump cũng như Kavanaugh vượt qua cơn thử thách to lớn mà hồn thiêng sống núi
HK đã giao cho.
Riêng đối với ngước gốc Việt, sự kiện
ông tòa Kavanaugh có phải là một bài học hay thử thách không? Và thử thách cái
gì?
Thật đáng tiếc, đáng tiếc vô cùng cho những
ai đã ở HK từ 5 năm đến 30, 40 năm và quyết định đây là quê hương, là đất nước
của mình mà không quan tâm đến những gì đang xảy ra; trái phải, không biết đường
nào nên dấn bước. Một lần mất đi quê mẹ, tưởng rằng đã có đủ kinh nghiệm máu
xương, nhưng khi dễ dàng hưởng được phúc báu của bề trên, thì lại có khuynh hướng
xem thường đến độ chẳng những không biết gìn giữ mà còn theo bè đảng góp tay đạp
đổ. Nếu đây là bản chất của người Việt thì thật đáng buồn! Và nếu chỉ là một số
cá nhân truyền thông thông dịch ăn theo, như những con vẹt, biết nói theo TTTT
HK như NYT, Wapo, CNN, MSNBC, CBS, ABC… thì bình dân nghe làm gì mà không nghe ở
chính mình, ở lương tri của mình , ở quyền lợi của mình, ở tương lai của những
đời sau.
Có một ví dụ để bình dân cùng suy gẫm: Một anh ngồi ghế TV đã lâu - xin được miễn
nói tên, khi nghe chuyện bà Christine Blasey Ford, cũng cái giọng kéo nhựa cho
người ta thấy chuyện ghê gớm sắp xảy ra khi anh mô tả ông Comey sẽ hạ ông
Trump, anh ta liền tin rằng bà ta nói thật!
“Bà là tiến sĩ đấy nhé!... Còn
hình đây này - này, các cậu da TRẮNG con nhà giàu, ăn chơi đùa cợt … đây này - này! Kavanaugh thè lưỡi ra này …! Nghe anh ta
trình bày bình dân nào mà không biết ngay anh thuộc phe chống đối. Trong lúc
anh muốn gieo vào tâm trí dân gốc Việt rằng da trắng kỳ thị, thì ngược lại
chính anh phơi bày cái tâm ích kỷ, kỳ thị mà anh không biết. Và theo anh, cứ hễ
tiến sĩ là nói đúng! Xin hỏi người dân Việt chúng ta mong gì ở những vị này!
Về sự kiện Kavanaugh, nó
không đơn giản như đám TTTT ra rả người xứng đáng hay không xứng đáng và bổ nhiệm
hay không bổ nhiệm. Có thể nào chúng ta nhìn sâu hơn bề mạt này không?
Thứ
nhất, Tổng thống Trump
đã giới thiệu sẽ bổ nhiệm những ai, quan trọng thế nào đối với Hiến pháp - chưa
có ứng viên Tổng thống nào làm như thế. Bầu cho ông, tức là cử tri đã gián tiếp
bầu cho những người ấy rồi. DC bằng lời của chính họ, đòi chống bất kỳ ai do Tổng
thống Trump đề cử. Đến khi thẩm phán Kavanaugh được chọn thì họ đã lặp lại là sẽ
ngăn cản tới cùng. Như vậy thì, bất kể những gì có dính với họ Kavanaugh đối với
họ đều không có ý nghĩa gì cả. Và tất cả những diễn biến tuần qua từ vụ bà Ford
dẫn đến đòi FBI điều tra chỉ là cái cớ để ngăn chặn mà thôi. Điều đơn giản này
chỉ có TTTT và truyền thông ăn theo không chịu hiểu mà thôi.
Thứ
hai, ban đầu bà Ford chỉ đơn giản là đưa tin từ bộ nhớ
không đầy đủ của mình để DC phá hủy nhân cách của Kavanaugh, nhưng khi đã xỏ
chân vào vòng xoáy chính trị của DC thì bà Ford không thể tự rút ra được. Trong
lúc cần kíp, dù vớ được chuyện bà Ford chỉ như một rơm trong khi thuyền sắp đắm,
DC vẫn khai thác đến cùng, và bà Ford đã trở thành cánh tay đòn để DC chung tay
xeo nạy cho chuyến tàu Kavanaugh trật đường ray.
Thứ
ba, mưu sâu, chờ khi kết
thúc cuộc điều trần DC mới xì ra để gây rối loạn, có cớ trì hoãn. Cộng rơm lúc ấy
sẽ được thổi lên thành quả bóng bóng. Từ không thành có nhưng bản chất nó vẫn
là không; chỉ cần đụng một cây kim nhỏ nó sẽ xì tức khắc. CH tuy gặp khó khăn
vô cùng, nhưng khá khéo léo. Vừa chống chế, vừa mở tung cánh cửa ra. DC xô mạnh
quá nên phải nhào vô thế trận khiến bà Ford không thể từ chối ra trước Thượng
viện. Những cớ mà phía bà Ford bày ra đều tiếp tục vô hiệu hoá khi Thượng viện
CH chiều hết mọi yêu cầu như: bà sợ đi máy bay; bà không muốn gặp mấy ông da trắng
trên thượng viện; bà không muốn ra công chúng; bà không muốn gặp ông Kavanaugh
vì ám ảnh. Chỉ trừ có một yêu cầu ngớ ngẩn nhất là đòi người bị cáo buộc, tức
ông Kavanaugh phải ra điều trần trước để tự biện hộ, dĩ nhiên đã bị bát bỏ.
Thứ
tư, nhân vật chính, bà
tiến sĩ Ford, tiến sĩ đấy nhé, chỉ dựa vào trí nhớ mang máng, chỗ nhớ chỗ quên
như một câu chuyện kể, ngày xửa ngày
xưa…“Once up on a time…”, không có gì làm bằng chứng. Bốn nhân chứng mà bà đưa
ra đều thề trước pháp luật là không hề biết, không nhớ gì cả. Cho nên chỉ còn một
cách duy nhất là bà Ford phải diễn tuồng sao cho khéo. Và bà đã diễn rất độc
đáo – Giáo sư, tiến sĩ tâm lý mà! Không phải sao?! Trước sàn thượng viện bà diễn
xuất y hệt cô bé 15 vừa mới bị hiếp! Nghẹn ngào, run run, sợ sệt… khi đọc bản
tường trình. DC rất hài lòng và nhất tề
ca tụng hành động can đảm, anh hùng. Vậy mà thiên hạ không ít người vẫn cam tâm
nhuộm mình trong trò chơi chính trị của DC, và không thấy hàng triệu triệu đàn
bà ngoài kia không cần DC đưa vào danh sách được bảo vệ. Và họ đang cười!
Thứ
năm, qua phần câu hỏi,
luật sư Rachel Michelle bằng cách hỏi han rất tử tế để bà Ford tự vạch trần sự
giả dối của mình và những chỗ hổng của câu chuyện. Không biết xảy từ lúc nào, ở
đâu, ai đưa ai đón cô bé 15 tuổi, nhờ tên ông kvanaugh, nhớ uống 1 lon bia…
Thứ
sáu, đến phần Kavanaugh:
Kavanaugh trình bày, ông đã tức khắc phản
dứt khoát và đòi ra điểu trần ngay khi nghe tin, và đến trước Thượng viện, ông chỉ
trích thẳng thừng và mạnh mẽ mưu gian, thủ đoạn chính trị và những lời thóa mạ
tồi tệ của những người đại diện thuộc phía DC, đã cùng TTDC phá hủy nhân phẩm,
uy tín của ông. Ông, tỏ vẽ tức giận, nghẹn ngào bênh vực tên tuổi của mình một
cách rất chính đáng. Ông đã gây tác động tâm lý mạnh đồi với mọi người. DC cũng
phải chùn bước. Đến phần câu hỏi DC chỉ vu vơ đưa ra year book thời niên thiếu,
tuổi 15-16 để chất vấn những lời ngô nghê của lũ trẻ. Kavanaugh chỉ cười.
Những TNS Cộng hoà thuộc loại RINO - tức
là Cộng hoà cho có vì, như Susan Collins, Lisa Murkowski, Jeff Flake, được DC
coi trọng và bao vây. Sau khi nghe Kavanaugh biện hộ phẩm giá của mình một cách
quyết liệt, thì anh Corker và Flake tuyên bố bầu “YES”. Nhưng rồi anh ta bị chị
em DC có tổ chức, bao vây bề hội đồng, xỉ và ngoài hành lang. Anh trở vào
trong, ngã theo DC đòi FBI điều tra lại trong vòng một tuần.
Thứ
bảy, cuộc điều tra lần
chót kết thúc một tuần sau, ngày 04 tháng 10/2018, y như yêu cầu của DC. Và
cũng y như Biden đã nói và CH đã lặp lại, FBI chỉ hỏi nhân chứng rồi báo cáo.
Có vậy thôi. Kavanaugh đã trải qua FBI đây là lần thứ bảy. Ông không có tư tưởng
hay hành động khủng bố. Suốt thời gian quá khứ, không làm hại ai hay làm hại quốc
gia xã hội! “Sạch sẽ!”. DC thỏa mãn chưa?
Dĩ nhiên là chưa, chỉ bởi vì làm sang tỏ KHÔNG PHẢI là mục tiêu. Mục
tiêu là NGĂN CHẶN!
Thứ
tám, bây giờ DC chỉ tiếp
cái này, cái kia chưa đủ, Tổng thống còn giấu tài liệu về Kavanaugh! trong khi
ông Kavanaugh đã trải qua tất cả thủ tục dày gấp 5, 7 lần những người đi trước,
ông cũng đã chứng tỏ thành tích và khả năng cũng như tư cách của ông vượt trên
yêu cầu. Một số TNS DC hoặc bà Clinton,
ra chỉ trích tính khí của ông Kavanaugh không xứng đáng làm ông tòa, vì ông đã
nóng giận chỉ trích DC trên sàn thượng viện. Có lẽ chỉ có vị nào mới đến Mỹ hôm
qua, mới tin rằng bà còn tư cách để nói nói lên điều này. Và đây là một tiêu
chuẩn vu vơ hạng nhất. Ai đã nghĩ như thế thì xin cho bình dân hỏi: Khi anh, chị
bị ngưòi ta chơi trò bẩn, hủy hoại danh dự mà anh, chị đã từng ngày xây dựng đến
mấy chục năm, anh chị có được quyền giận và phản bác không? Nếu không, thì hãy
dạy con em của mình khi gặp trường hợp như thế cứ cuối đầu chịu nhục đi xem sao!
Thứ
chín, kết quả FBI kiềm
tra lý lịch ông Kavanaugh lần thứ 7 đã có, ông Jeff Flake, nói rằng ông sẽ đọc
kỹ hơn. Đây chỉ là một lối nói đỡ đòn, nhưng tin rằng ông và hai RINO còn lại
cũng không còn lý do để thoái thác nếu không muốn bị những bình dân yêu chuộng
lẽ phải chửi thầm suốt kiếp. Và sau cùng
Kvanaugh sẽ được phê chuẩn. Trước kia, ông đã bị ngăn chặn đến 3 năm
(2003-2006) mới được phê chuẩn vào Tòa Phúc thẩm, bây giờ, cũng có trở ngại lúc
đầu. Ông quả có cái số “tiền hung hậu kiết!”
Thứ
mười, những điểm trên
đây dù sao cũng chỉ là lớp vỏ của một trái độc mà người Mỹ hay gốc Việt đang trải
qua thử thách, có nên tiếp sức gieo hạt của nó hay không.
Lẽ thưòng con người, ai cũng trải qua
gia đoạn thứ nhất, sau tuổi hài nhi là TU THÂN. Ngoài những thần đồng hay những
vị tái sinh để nối tiếp công trình tu tập chưa dứt, còn lại người thường, trong
quá trình tôi luyện hướng tới hoàn thiện, từ trường học, ở gia đình và xã hội, ai
mà chẳng trải qua những sai lầm, thiếu sót. Xong giai đoạn này, lãnh được bằng
cấp tốt nghiệp, ra khỏi trường, cá nhân bước vào cuộc sống thực tế lo cho bản
thân, gia đình, và làm việc phục vụ xã hội. Từ đây mới bắt đầu xem con người có
thực sự hữu ích cho xã hội, đóng góp được gì cho tha nhân không. Người Việt ai
cũng biết, các giai đoạn ấy là Tu thân - Tề gia - Trị quốc – Bình thiên hạ.
Mấy ngày nay, tuy có hằng hà, sa số đài
báo, nhưng không thấy ai nói đến điều đơn giản này: Tuổi thiếu niên là tuổi phát triển vỡ bờ, cả
thể chất lẫn tinh thần, suy nghĩ và hành động thường gây nhiều khổ lụy cho cha
mẹ và trường học. (trouble makers). Đây là cái tuổi “nhất qủi, nhì ma, thứ ba học
trò”. Chuyện của bà Ford không có gì là lạ cả.
Cho dù ông Kavnaugh, hay bà Ford lúc thiếu
niên (teenage) nghịch ngợm, uống beer say xỉn, ôm ẩu trẻ khác đi nữa, xã hội
không thể dựa vào những hư hỏng trong thời niên thiếu của một cá nhân, tức là
trong giai đoạn TU THÂN để quyết định rằng cá nhân ấy không thể là người hữu
ích, là ngưòi phải bị loại bỏ, không được nắm chức quyền quan trọng nào. Ông
Kavanaugh là một nhân tài, đã chứng minh bằng thành tích và tư cách suốt mấy chục
năm phục vụ cho quốc gia xã hội.
Quốc gia này, không thể nào vin vào một
chuyện vu vơ thời niên thiếu mà làm mất một con người, rường cột của quốc gia.
Quí vị có đồng ý hay không? Khi người ta
bảo rằng con cái của qúi vị đã có lần sai lầm, nghịch ngợm trong lúc còn ở
trung học, thì nó không được làm gì cả, nó không thể là người tốt, không thể nắm
chức vụ gì nữa, nó phải lầm lủi làm cu-li suốt đời? Ai đồng ý thì hãy lên tiếng
cùng đảng DC, kẻ này sẽ kêu gọi bình dân hoan nghênh và vỗ tay bội phục!
Sau
cùng đây mới thật sự là điều đáng sợ nhất. Ở HK, quyền của con người được bảo đảm bởi luật pháp - như
là đặc trưng văn hoá của Mỹ. Đó là con người luôn được vô tội cho đến khi toà án chứng minh và phán quyết là có tội (presumption
of innocence).
Trong vụ Kavanaugh, DC tỏ rõ ý muốn phá
hủy nền tảng này, bằng cách lập luận ngược lại rằng khi một cá nhân bị người
nào đó tố thì kể như có tội, và cá nhân ấy phải chứng minh sao cho mình vô tội
- tức là “xem như có tội trước khi xét xử” (Presumtion of guilt instead of
presumptionof innocence). DC đã phát biểu hoàn toàn tin tưởng bà Ford ngay từ đầu,
và đặt cho bà cái danh xưng là “người sống
sót” (survivor), tứ là kể như ông Kavanaugh đã có tội (presumption of
guilt) và những cái loa tuyên truyền tha hồ bôi lọ. Họ còn đòi ông Kavanaugh phải
ra điều trần để xưng tội trước.
Đây là điều vô cùng nguy hiểm cho người
dân, mà các nước CS, XHCN đang làm. Bình dân thử nghĩ xem, không cần bằng chứng
gì cả, nay mai có chị em nào ra kể chuyện rằng ông Hoàng, ông Ngô, ông Đỗ nào
đó đã say xỉn, bốc hốt ẩu chị em, hồi còn ở trung học, rồi tung lên báo như bà
Ford vừa qua. Không biết lúc ấy các ông DC có bênh vực chị em như người sống sót nữa không?
Sau 8 năm làm Tổng thống ông Obama đã để
lại nhiều tổ chức, lúc nào cũng sẵn sàng xuống đường biểu tình, có nhóm đập
phái tài sản của bá tánh và của công, bá tánh gần như không có ngày yên nghỉ. Tất
cả là những con người đáng thương. Không biết họ hiểu được bao nhiêu về những
gì mà họ dấn thân cho? Và con em người gốc Việt chúng ta, nhất là của qúi vị
truyền thông DC có cho chúng tham gia không?
Bình dân hãy nghĩ xem DC đang đưa đất nước
đi về đâu khi họ muốn áp dụng cnxh?
Người gốc Việt có thừa kinh nghiệm xương
máu hơn người HK về các chế độ chính trị. Dân tộc Việt nam đã biết qua thực tiễn
chứ không phải lý thuyết cấp tiến hay tiệm tiến gì cả, có những lý thuyết chính
trị chỉ là mớ rác rưởi của xã hội, đã chôn sống hàng triệu cuộc đời. Chúng ta
đã có một người đồng hành là TT Trump, nhưng tiếc thay từ gần hai năm qua TTTT
đã lừa mị chúng ta khiến nhiều người đã không nhìn thấy đâu là sự thật.
Xin mượn vài lời sau đây cũng như chính
sách của TT Trump đối với TQ để chứng minh điều đó. Nhiều lần Tổng thống đã nói
rất rõ HK không phải là nơi cho CNXH hay CNCS vì loại chủ nghĩa này đến đâu,
chúng cũng gây ra đau khổ, tham nhũng và mục nát. Ông nói “Cơn khát vọng quyền lực của chủ nghĩa xã hội dẫn đến sự bành trướng,
thôn tính và đàn áp. Vấn đề tại Venezuela không phải là do thực hiện cnxh cẩu
thả mà là thực thi rât trung thành. Từ
Liên bang Xô viết đến Cuba, đến Venezuela, nơi nào CNXH hay CNCS được áp dụng,
nó đã mang lại sự thống khổ và tàn phá và thất bại. Những ai còn rao giảng thứ
chủ nghĩa không đáng tin cậy này, chỉ góp phần kéo dài đau khổ cho người dân phải
sống dưới chế độ độc tài tàn ác. Người Mỹ sẽ cùng sát cánh với mọi người sống
dưới chế độ tàn bạo. Sự tôn trọnc chủ quyền của chúng ta là một lời kêu gọi
hành động. Tất cả dân chúng đều xứng đáng có được một chính phủ quan tâm đến sự
an toàn, lợi ích, hạnh phúc và sự thịnh vượng của họ.
Và ông cũng đã minh định rõ lập trường của
ông rằng toàn cầu hóa kinh tế thương mại cần phải tôn trọng nguyên tắc công bằng
và đối ứng, mỗi quốc gia là đơn vị độc lập, có chủ quyền, không để bị lừa đảo,
lạm dụng như lâu nay. Ông đặc biệt để cao chủ nghĩa yêu nước, bảo vệ độc lập,
chủ quyền quốc gia, đối lại với chủ nghĩa toàn cầu (Globalism). Tư tưởng của TT
Trump là không thể để toàn cầu hóa thương mại dẫn đến CNXH toàn cầu - một căn
nhà chung, một chính phủ như cứu cánh thế
giới đại đồng theo sách vở của CS. Tư tưởng thương mại công bằng mà HK đã
và đang đeo đuổi là một đòn không khoan nhượng với TQ. Đây là điều mà dân tộc
Việt nam từ lâu đã mơ ước. Có phải không?
Ông Tòa Kavanaugh là một mỏ neo cho Hiến
pháp HK- là nền móng của tự do vĩnh viễn mà chúng ta đã được ban và đang được
hưởng như mơ ước. DC chống tới cùng chỉ vì muốn Hiến pháp HK phải được họ dần hối
thay đổi. Những gì DC đã làm gần hai năm qua đã quá thừa để bình dân có thể thấy,
ta nên rẽ bên nào. Chúng ta trọng lẽ phải thông thường hay thích tài phải đạo
chính trị mị dân?
Và sau cùng, chúng ta sử dụng lá phiếu
như thế nào trong kỳ bầu cử tới, để g óp
tay giữ lại giềng mối đạo đức văn hoá, giá trị gia đình, an ninh xã hội, lãnh
thổ và chế độ chính trị mà chúng ta đã vì nó mà đến đây, và xa hơn nữa, đây
chính là món quà mà chúng ta dành cho quê mẹ của chúng ta đang ngày đêm mong chờ.
Trong những bài trước kẻ này đã từng nói
thẩm phán Kavanaugh sẽ được phê chuẩn và tháng Mười, Mười một tới Tổng thống sẽ
tiếp tục thành công, chỉ vì chính nghĩa từ đây sẽ được công nhận và phải đạo chính
trị sẽ không còn chỗ đứng.
Bình dân hãy yên tâm chờ xem.
Vĩnh Tường
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire