Có phải mùa xuân đang về không nhỉ?
Chốn này thật yên tĩnh, không đào, chẳng pháo... bánh chưng xanh. Mọi
thứ như đang lắng đọng vào chốn không gian trầm mặc. Chỉ một ánh nhìn
xuyên qua khung cửa nhỏ, tìm về một miền quá khứ xa xưa, nơi có những tà
áo thướt tha vươn nhẹ trên đôi gót hài, e ấp đủ vừa cho một ánh nhìn
tha thiết.
Ngày xưa nhớ lần qua phố vui
Anh gửi em Tấm Thẻ Bài này
Và nói đây là tấm kim ngân
Anh để lại cho mình.
Người con gái ở tuổi đôi mươi ấy, vẫn hồn nhiên đi bên cạnh người tình,
vẫn tha thiết được yêu, được sống, mặc cho bom đạn ngoài kia vẫn vọng về
cùng với bao thây người ngã gục. Hạnh phúc lại một lần được khai sinh
trên nỗi nhớ. Ánh mắt, bờ môi, nụ cười, màu da sạm nắng. Ngày mai này,
tất cả sẽ cùng anh đi vào vùng lửa đạn. Và em, chẳng còn gì ngoài Tấm Thẻ Bài... rách tên.