buổi xuống thuyền hoa,
thơ tôi
em đốt
hay là
RƠI
Rơi tôi
hoang mạc chiều vàng.
Rơi tôi
mây trắng cuối ngàn lênh đênh.
Rơi tôi
luân lạc đầu ghềnh.
Rơi tôi
chiếc lá tượng hình vết thương.
Rơi tôi
mắt lệ rưng buồn.
Rơi tôi
đêm vỡ giọt sương nghẹn ngào.
Rơi tôi
cánh vạc về đâu.
Rơi tôi
gió lạnh tạt màu hư không.
Rơi tôi
tàn cuộc vô cùng.
Rơi tôi
từ cõi mịt mùng chiêm bao.
Rơi tôi
nguồn cội nghiêng chao.
Rơi tôi
chạm nỗi buồn đau lạc loài.
HỌC
Học ở nắng
một nụ cười.
Học ở mưa
những nét rơi cau mày.
Học ở mây
chút lá lay.
Học ở đêm
kiểu đắng cay… giả vờ.
Học ở anh
nỗi ơ hờ.
Trăm gian dối
cũng ờ ờ… bỏ qua.
(Bởi vì
em học ở hoa.
Cháy cho đến lúc
tan nhoà hư vô…)
MÂY
Mở lòng tay
những ngón hoa.
Chút phiêu du rớt
trong tà huy say.
Một phù vân
thảng thốt bay.
Vầng trăng xanh
lỡ lưu đày kiếp xưa.
Mở lòng tay
chỉ hạt mưa.
Long lanh như giọt lệ vừa thiên thu.
Này tôi
đừng để sương mù.
Này tôi
nghe tiếng âm u gọi mình.
Này tôi
quay mặt lặng thinh.
Trời xanh mây trắng
vô tình của nhau.
Đừng chờ
đâu chắc ngàn sau.
Hãy chờ
có lẽ
ngàn sau sẽ là…
NGHIÊNG
Nghiêng rơi
mấy giọt khuya rằm.
Phong linh
hay tiếng nguyệt cầm gọi tôi.
Xưa
thu loang tím một trời.
Mở ngăn hoài niệm
nhớ lời nguyện xưa.
Đừng về lối ấy,
tôi
mưa.
Áo hoàng hoa
đã nhuốm mờ cỏ rêu.
Đừng về lối ấy,
tôi
xiêu.
Nghiêng rơi nửa giọt hắt hiu khuya rằm.
Xưa
ai buông tiếng nguyệt cầm
Để tôi lơ đãng nhặt hồn cỏ hoa.
Đừng về lối ấy,
tôi
xa.
Đừng về lối ấy,
tôi nhoà hư không…
XIN
Chôn tôi giữa chốn ngàn lau.
Xin em đừng nhỏ lệ vào thơ tôi.
Đừng câu ly biệt bùi ngùi.
Đừng hoài niệm những xa xôi nhạt nhoà.
Kể từ
buổi xuống thuyền hoa.
Thơ tôi em đốt hay là mang theo?
TNTD ( những bài lục bát)
*
* *
* *
MẮC NỢ MỘT VÌ SAO
Đêm thắp muộn một vì sao bé nhỏ
Chuông gió reo khắc khoải phía hiên người
Sương có lạnh hững hờ trên lối cỏ
Tiếng muôn trùng vang mãi ở tim tôi
Lời tiễn biệt buốt nửa vầng trăng khuyết
Bước chân nào nhẹ quá… rất tinh khôi
Như sợi gió thoáng qua vườn rêu biếc
Còn dư âm rộn rã tiếng ai cười
Tôi vẫn nhớ cuối mùa đêm điểm tuyết
Bàn tay ai vẫy gọi cuối con đường
Tiếng chuông gió rung buồn khung cửa khép
Và nụ cười… muôn thuở vẫn còn thương
Tôi vẫn đợi một vì sao ngày cũ
Đến bên tôi như hoài niệm ngọt ngào
Đêm thao thức… đêm ngậm ngùi trăn trở
Em có về trong những giấc chiêm bao?
Đêm xao xác… đêm nghìn trùng… trăng vỡ
Tôi muôn đời mắc nợ một vì sao…
TNTD
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire