Mỗi độ tháng Tư về là lòng tôi lại thấy bâng khuâng với một nỗi niềm chua xót, u buồn. Dù chỉ là nạn nhân của dư chấn "Tháng Tư Đen", nhưng tôi không khỏi xót xa bùi ngùi cho một hòa bình bị bỏ lỡ, cho những số phận nghiệt ngã của quân nhân cán chính Việt Nam Cộng Hòa trong những trại cải tạo man rợ hàng chục năm, cho hàng hàng lớp lớp những đồng bào bất hạnh đã bỏ mạng nơi biên giới rừng sâu hay ngoài khơi biển cả, cho một thế hệ bị đánh cắp mất tuổi trẻ, tương lai; và cho Quê Hương thêm một lần bị bóng đêm độc tài bao phủ.
Khi đọc bài thơ của thi sĩ Cao Nguyên, tôi liền có một sự đồng cảm và một cảm súc mạnh mẽ đã khiến tôi viết lên ca khúc Tổ Quốc Màu Cờ.
Đình Đại
Tổ Quốc Màu Cờ -
Thơ : Cao Nguyên -
Nhạc & trình bày : Đình Đại
Tổ Quốc Màu Cờ
Đã cuối Tháng Tư .
Trời không có nắng
Đất buồn, cỏ úa màu
Nhìn giọt mưa lăn bên ngoài cửa vắng
Nhớ mắt người đẫm lệ dưới khăn tang!
Vẫn thế bao năm
Bao mùa thao thức
Ngắm lặng dòng miên sầu
Chảy mãi không ngưng qua nghìn dâu bể
Mỗi chặng nhìn, hỏi: Tổ Quốc ta đâu?
Tổ Quốc đây !
Trong con tim rướm lệ
Khóc Quê Hương sông núi điêu tàn
Hỏi nhân gian Dân Tộc nào đau thương thế
Mà hằng triệu người phải bỏ nước ra đi!
Phải ra đi để tránh những đòn thù
Phải ra đi để dành khí tiết gởi về sau
Phải ra đi dẫu nhớ Quê mình da diết
Nhưng phải đi để giữ Tổ Quốc màu cờ
Đã cuối Tháng Tư .
Trời không có nắng
Đất buồn, cỏ úa màu
Nhìn giọt mưa lăn bên ngoài cửa vắng
Nhớ mắt người đẫm lệ dưới khăn tang!
Vẫn thế bao năm
Bao mùa thao thức
Ngắm lặng dòng miên sầu
Chảy mãi không ngưng qua nghìn dâu bể
Mỗi chặng nhìn, hỏi: Tổ Quốc ta đâu?
Tổ Quốc đây !
Trong con tim rướm lệ
Khóc Quê Hương sông núi điêu tàn
Hỏi nhân gian Dân Tộc nào đau thương thế
Mà hằng triệu người phải bỏ nước ra đi!
Phải ra đi để tránh những đòn thù
Phải ra đi để dành khí tiết gởi về sau
Phải ra đi dẫu nhớ Quê mình da diết
Nhưng phải đi để giữ Tổ Quốc màu cờ
***
Tổ Quốc hồi sinh
đã cuối Tháng Tư . Trời không có nắng
Đất buồn hiu . Cỏ còn rũ màu vàng
nhìn giọt mưa lăn bên ngoài cửa kiếng
nhớ mắt người đẫm lệ dưới khăn tang!
vẫn thế đấy . ba mươi tám mùa thao thức
lặng lẽ đời ngồi ngắm những dòng đau
chảy mãi miết qua hành trình dâu bể
mỗi chặng nhìn, hỏi: Tổ Quốc mình đâu?
Tổ Quốc đấy . Trong con tim rướm lệ
khóc Quê Hương sông núi mãi điêu tàn
Dân Tộc nào đau thương nhiều như thế
hằng triệu người phải bỏ nước ra đi!
Đi để tránh những đòn thù cay nghiệt
Đi để dành khí tiết gởi về sau
Đi dẫu nhớ Quê Hương mình da diết
nhưng phải đi giữ Tổ Quốc màu cờ
Cờ phất phới vàng bay trên đất khách
với niềm tin Tổ Quốc sẽ hồi sinh
cả Dân Tộc sẽ vươn mình đứng dậy
đòi Tự Do, Công Lý với Nhân Quyền.
Cao Nguyên
đã cuối Tháng Tư . Trời không có nắng
Đất buồn hiu . Cỏ còn rũ màu vàng
nhìn giọt mưa lăn bên ngoài cửa kiếng
nhớ mắt người đẫm lệ dưới khăn tang!
vẫn thế đấy . ba mươi tám mùa thao thức
lặng lẽ đời ngồi ngắm những dòng đau
chảy mãi miết qua hành trình dâu bể
mỗi chặng nhìn, hỏi: Tổ Quốc mình đâu?
Tổ Quốc đấy . Trong con tim rướm lệ
khóc Quê Hương sông núi mãi điêu tàn
Dân Tộc nào đau thương nhiều như thế
hằng triệu người phải bỏ nước ra đi!
Đi để tránh những đòn thù cay nghiệt
Đi để dành khí tiết gởi về sau
Đi dẫu nhớ Quê Hương mình da diết
nhưng phải đi giữ Tổ Quốc màu cờ
Cờ phất phới vàng bay trên đất khách
với niềm tin Tổ Quốc sẽ hồi sinh
cả Dân Tộc sẽ vươn mình đứng dậy
đòi Tự Do, Công Lý với Nhân Quyền.
Cao Nguyên
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire