- Hướng Về Quê Hương - MMG Artists
- SaiGon Hẹn Một Ngày Sớm Thô
- SaiGon Hấp Hối... Đường Về Miền Trung
- Chạy Đi Đâu ?
- Sài Gòn Buồn -Vũ Thành An
- SàiGòn Thương
- Sài Gòn Ơi Đừng Khóc
- Sài Gòn Ôm Một Nỗi Đau
- Sài Gòn Buồn - Mai Hoài Thu
Hướng Về Quê Hương - MMG Artists
Hướng về quê hương là bài hát được thế hiện bởi MMG Artists.
Verse:
Nhìn về xa xăm chốn ấy, Nơi tôi đã từng sinh ra
Dù qua bao năm, nhưng lòng luôn nhớ quê nhà
Giờ này quê tôi đau nhói,
Trắng đêm nằm nghe tiếng còi
Từng nhà chìm trong nỗi lo, sợ mai mất nhau.
Pre Chorus:
Saigon ơi…người thân ơi
Xin gởi lời nguyện chân thành
Mong những mảnh đời bất hạnh, thoát ngày u tối…
Việt Nam ơi… Việt Nam ơi
Trong những tháng ngày vô vọng
Tình thương là niềm hy vọng, để chờ ngày mai…
Chorus:
Nguyện ước bình an, về trên quê tôi
Nơi còn đau, còn lầm than… đời khốn khó, hoang mang
Thì hãy cùng nhau, hướng về quê hương
Trao niềm tin, chia buồn đau, chia sớt nỗi lo âu
Hát lên cùng nhau, gởi về quê ta
Mang lời ca, gom tình thương, mình nắm lấy tay nhau…Hướng về quê hương.
Verse 2:
Dịch tràn lan gây tang tóc,
Dân tôi đã nghèo thêm đau.
Người chen chân nhau, cố tìm nơi chốn an lành
Mẹ ngồi co ro góc tối,
Ngóng trông đàn con trở về
Nguyện cầu lời kinh thiết tha, lệ rơi xót xa…
Pre Chorus:
Ngày lầm than, còn bao lâu…
Cho mắt mẹ hiền thôi buồn
Em bé lại được đến trường, tiếng cười rộn rã
Bạn thân ơi, dù xa xôi…
Xin nối những vòng tay lạ
Để cho tình người ấm lại, nhìn về tương lai…
*
* *
* *
SaiGon Hẹn Một Ngày Sớm Thôi-Phương Phương Thảo-Nguyễn Thanh Nhật Minh
Những hình ảnh “Sài Gòn thời giãn cách qua tranh” của hoạ sĩ Lê Sa Long
Ai từng qua mà không thương mến nơi này
Nơi gì đâu mà tình người luôn tìm thấy
Nơi mà khi lòng vui hay đớn đau cũng vậy
Nơi mà mỗi người con đều dang cánh tay
Như bài ca gần đây hot nhất quê nhà
Tên bài ca là “Sài Gòn đau lòng quá”
Đau lòng khi nhìn quanh phố vắng tênh thật xa lạ
Đã bao người lâu lắm chưa về nhà...
Đôi ngày khó khăn, vai gồng thân mình trĩu nặng
Sài Gòn vui tươi bỗng hóa im lặng
Nhưng sẽ sớm thôi, đau buồn thay bằng nỗi vui
Hân hoan lại về chung với tiếng cười
CHORUS:
Sài Gòn nơi yêu dấu, nương náu hôm nay đang thật đau
Mọi người sẽ luôn sát bên, Sài Gòn cố lên!
Đồng lòng trong gian khó mọi thứ sẽ ổn thôi đừng lo!
Hẹn một ngày sớm thôi lại chuyện trò!
Bác bảo vệ ngượng đôi tay góc vỉa hè.
Ông chụp hình dằn lòng đau bán chiếc xe.
Ve chai ít hơn trước nên đám nhóc cũng khóc nhè
Mình thương mà sao mắt cay vậy nè!
Tin đọc lướt qua, tay vội chia sẻ chút quà Sài Gòn bao dung đến thế cơ mà!
Cơm và ít rau, tấm lòng ta gửi đến nhau
Để Sài Gòn lại bừng lên sắc màu
CHORUS:
Sài Gòn nơi yêu dấu, nương náu hôm nay đang thật đau
Mọi người sẽ luôn sát bên, Sài Gòn cố lên!
Đồng lòng trong gian khó mọi thứ sẽ ổn thôi đừng lo!
Vì ở quanh đây yêu thương luôn có!
Nụ cười hay nước mắt, cay đắng ta sẻ chia cùng nhau
Dù giãn cách nhưng vết thương chẳng còn thấy đau
Vài lời tôi muốn nói:
Hãy cố gắng vững chãi Sài Gòn ơi
Rồi một ngày sớm thôi ta lại vui
Đợi một ngày thảnh thơi nhìn mặt trời.
*
* *
* *
SaiGon Hấp Hối... Đường Về Miền Trung (Mai Hoài Thu - Đông Nguyễn)
*
* *
* *
Đoàn người về quê, không đi tìm đất hứa
Mà chạy đi để tìm sống còn
Chạy đi đâu, Chạy đi đâu chưa có lối về?
Đoàn người dìu nhau trên con đường sỏi đá
Máu tuông rơi, rơi từng vết chân
Chỉ mong sao được thấy quê nhà.
Đoàn người ngoài kia đang mỏi mệt lê bước
Và trong tay chỉ một gói đồ
*
* *
* *
Sài Gòn Buồn - Trần Thu Hà -Vũ Thành An-Đỗ Vẫn Trọn
Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm
Tiếng hàng rao tắt lịm trong đêm
Những em bé đánh giày không còn thấy
Người bán vé số, kẻ ăn xin, giờ co cụm nơi đâu?
Những con đường, ngõ hẻm lặng thinh!
Chiều nay được tin em mất!
Sài Gòn buồn nhỏ lệ thương đau
Xác em giờ ở mãi nơi đâu?
Bình Hưng Hòa hay lò thiêu nào đó?
Không tang lễ, không người đưa tiễn!
Không họ hàng bái biệt hương linh
Em cô đơn về nơi vô định
Sài Gòn buồn, đánh mất phồn hoa
Sài Gòn giờ giới nghiêm
Sài Gòn u tịch phảng phất trầm hương
Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm
Vườn Tao Đàn vắng hẳn bước chân vui
Công viên buồn nhớ bóng ai qua
Dáng em ngồi hờ hững giữa mùa thi
Phố đi bộ chào quên người viễn khách
Nguyễn Trãi về trống vắng hơi đêm
Phố xá đìu hiu, trống trải
Tiếng còi xe như ngừng thở đêm qua
Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm
Buổi chiều hẹn không còn nắng rực
Bến Bạch Đằng gió lộng theo sau
Hoài mong chờ người qua bến đỗ
Em đâu rồi!
Biền biệt nơi đâu?
Nhớ Sài Gòn, lòng giăng nhiều cảm xúc
Những bạn bè, hàng quán thân quen
Những trưa về đón đợi ở Gia Long
Bao nhan sắc làm cho người khốn đốn
Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm
Chuông giáo đường không còn ngân thánh
Đức Bà buồn quy tích trăm năm
Tan Lễ về không cùng em xuống phố
Chủ nhật hồng đâu nữa trong mắt nhung
Bụi đường, xe cộ, đèn xanh/đỏ
Lê Thánh Tôn yên ắng lạ thường thay
Bàn Cờ, Tân Định hiu hắt đêm về
Phạm Ngũ Lão buồn xo người khách lạ
Duy Tân đổ bóng chiều hoang phế
Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm
Sài Gòn những cơn mưa buổi chiều
Không còn dòng người vội vã
Đâu xe cộ chen nhau hối hả
Không dù che, màu sắc áo mưa thưa
Cả mặt đường chỉ mỗi tiếng mưa rơi
Anh nhớ mãi ngày ta cùng sánh bước
Nắm tay em trong nắng sớm ban mai
Sài Gòn thả bộ trên đường phố
Bóng em về òa vỡ hân hoan
Sân trường cũ tóc dài bên áo trắng
Anh đứng nhìn quên cả tiếng chuông vang
Hàng phượng vĩ ngập đầy trong ánh mắt
Con đường về dẫn lối lá me bay
Nhớ Sài Gòn như lòng đang chảy máu
Nước mắt rơi theo từng người lâm bệnh
Sài Gòn của tôi, Sài Gòn của em
Giờ như chiếc lá vàng ủ rũ
Người quét đường ngơ ngẩn nhìn theo
Sài Gòn ơi! Sài Gòn đầy kỷ niệm
Góc thiên đường còn mãi đâu đây
Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm
Sài Gòn đầy thương nhớ!
Sài Gòn bật khóc
Sài Gòn im lặng đáng sợ!
Sài Gòn của tôi đâu?
Bóng kiêu hãnh giai nhân huyền thoại
Ủ rũ lòng một thoáng nhớ hương xưa
Sài Gòn, nhịp sống như ngừng thở
Kẻ tật nguyền mất hẳn trong đêm
Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm
Những chiếc xe nối đuôi về quê cũ
Tìm an bình nơi những cánh đồng xanh
Mơ Sài Gòn lặng lẽ hồi sinh
Thầm ao ước một ngày trở lại
Sài Gòn buồn như chưa từng có
Khắc khoải lòng thương nhớ, Sài Gòn ơi!
Thơ: Đỗ Vẫn Trọn
*
* *
* *
*
* *
* *
Sài Gòn ơi đừng khóc!
Từng người quỳ từng ngày tiễn đưa nhau
Không khăn sô không một tiếng kinh cầu
Dù nghẹn ngào Sài Gòn ơi đừng khóc!
Như xưa nay thường vượt qua bể dâu
Từng người ngồi từng người cách ly nhau
Không than van không còn thiết u sầu
Dù bàng hoàng Sài Gòn ơi đừng khóc!
Như lâu nay mình sẻ áo chia cơm
Sẻ áo chia cơm góc phố hiên phường
Sẻ áo chia cơm em vẫn ra đường
Rồi đã xuôi tay một lần vĩnh quyết
Đời cám ơn em người biết yêu thương
Từng người nằm từng người chết cô đơn
Không thân nhân không một nén nhang hờn
Dù buồn rầu Sài Gòn ơi đừng khóc!
Đêm tang thương người tủi phận quê hương
Sẻ áo chia cơm giữ lấy hy vọng
Sẻ áo chia cơm nguôi khát no lòng
Rồi sẽ qua đi ngày buồn sẽ hết
Cùng giữa đau thương, người biết yêu thương
Từng người nằm từng người chết cô đơn
Không thân nhân không một nén nhang hờn
Dù buồn rầu Sài Gòn ơi đừng khóc!
Đêm tang thương người tủi phận quê hương
Dù buồn rầu Sài Gòn ơi đừng khóc!
Đêm tang thương người tủi phận quê hương
Nguyễn Kế Khuyến
*
* *
* *
Sài Gòn Ôm Một Nỗi Đau (Trần Tuấn Kiệt)
SÀI GÒN ÔM MỘT NỖI ĐAU
Trần Tuấn Kiệt
Sài Gòn khi xưa ngày đêm vẫn luôn nhộn nhịp
Người từ muôn nơi, ôm giấc mộng tìm về chốn đây, Sài Gòn bao dung đẹp lộng lẫy, ngập tràn hương yêu trong tiềm thức,luôn sáng ngời Sài Gòn Hòn ngọc viễn đông…
Sài Gòn hôm nay, dường như bỏ hoang mất rồi
Lạnh lùng bơ vơ, không tiếng người rộn rã khắp nơi, nhà thờ chuông ngân nay đã vắng, đường rộng thênh thang không một bóng, chợ Bến Thành bỗng quạnh hiu giữa chốn phồn hoa…
Ôi…. Sài Gòn, Sài Gòn ôm một nỗi đau, ai… ai có ngờ dịch bệnh gieo cảnh tang thương, tôi nghe nhói lòng, ngỡ rằng trong giấc chiêm bao, giật mình trống vắng cô đơn, trào dâng chợt khoé mi cay…
Ôi….Sài Gòn, Sài Gòn trong trái tim tôi, bao câu mến chào từ lòng nhân ái vô biên, sao nay chỉ còn lặng câm buốt giá trên môi, nhìn qua ánh mắt ưu tư, niềm chua xót giăng sầu khổ đau …!!!
Nguyện cầu ơn trên, hãy thương xót cho Sài Gòn, người hãy xua tan đám mây mù phủ kín ánh dương ,trả lại nơi đây bao nhựa sống, rạo rực vui tươi trong màu nắng, chứa chan tình đẹp thay cuộc sống bình an
Ôi…Sài Gòn, Sài Gòn trong trái tim tôi
Ôi…Sài Gòn, Sài Gòn đó… đang ôm một nỗi đau./.
Trần Tuấn Kiệt
Sài Gòn khi xưa ngày đêm vẫn luôn nhộn nhịp
Người từ muôn nơi, ôm giấc mộng tìm về chốn đây, Sài Gòn bao dung đẹp lộng lẫy, ngập tràn hương yêu trong tiềm thức,luôn sáng ngời Sài Gòn Hòn ngọc viễn đông…
Sài Gòn hôm nay, dường như bỏ hoang mất rồi
Lạnh lùng bơ vơ, không tiếng người rộn rã khắp nơi, nhà thờ chuông ngân nay đã vắng, đường rộng thênh thang không một bóng, chợ Bến Thành bỗng quạnh hiu giữa chốn phồn hoa…
Ôi…. Sài Gòn, Sài Gòn ôm một nỗi đau, ai… ai có ngờ dịch bệnh gieo cảnh tang thương, tôi nghe nhói lòng, ngỡ rằng trong giấc chiêm bao, giật mình trống vắng cô đơn, trào dâng chợt khoé mi cay…
Ôi….Sài Gòn, Sài Gòn trong trái tim tôi, bao câu mến chào từ lòng nhân ái vô biên, sao nay chỉ còn lặng câm buốt giá trên môi, nhìn qua ánh mắt ưu tư, niềm chua xót giăng sầu khổ đau …!!!
Nguyện cầu ơn trên, hãy thương xót cho Sài Gòn, người hãy xua tan đám mây mù phủ kín ánh dương ,trả lại nơi đây bao nhựa sống, rạo rực vui tươi trong màu nắng, chứa chan tình đẹp thay cuộc sống bình an
Ôi…Sài Gòn, Sài Gòn trong trái tim tôi
Ôi…Sài Gòn, Sài Gòn đó… đang ôm một nỗi đau./.
*
* *
* *
Sài Gòn Buồn
Nhạc: Mai Hoài Thu-Thơ: Đỗ Vẫn Trọn
Ý Lan và Vũ Khanh trình bày
*
* *
* *
Ai Vuốt Mắt Ai-Đỗ Thành Công-Trúc Hồ-Nguyên Khang
Ai vuốt mắt ai ?
Sài Gòn bây giờ mây không còn xanh
Mưa nắng vây quanh phủ hết phận buồn
Sài Gòn bây giờ bóng người thưa vắng
Tiếng rao đêm tắt lịm đã lâu rồi.
Sài Gòn bây giờ mưa rơi vì ai
Nắng trốn theo mây mất lối về
Những gánh hàng rong chỉ là dĩ vãng
Người phu quét đường nằm chết bên lề.
Sài Gòn của ta giờ đau thương quá
Xác mẹ đây bơ vơ giữa đường
Sài Gòn của ta giờ sao hoang vắng
Em kịp về không để đón xác cha.
Sài Gòn bây giờ trong cơn hấp hối
Ai vuốt mắt ai một lần thôi.
*
* *
* *
Nhạc & Lời: Nguyễn Huy Điền
Ngoài kia đang lặng yên
Một thế giới hoang tàn
Từng góc phố không người
Cuộc đời sao lạ thế
Người khuyên tránh xa nhau
Đời đang trong đẹp tươi
Một thế giới an lành
Giờ chết chóc muôn người
Cầu trời ban ơn xuống
Cho thoát khỏi niềm đau
Chỉ giây phút này thôi
Người ơi hãy nhìn lại
Cuộc đời có là bao
Hơn thua rồi cũng thế
Người ơi hãy thương nhau
Dù anh có giàu sang
Giờ anh làm được gì
Đời là kiếp phù du
Mai đây ta cũng chết
Bụi tro kiếp con người
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire