Lịch sử đã cho thấy trong thời bình,
các đảng phái chỉ tranh nhau quảng bá những chính sách phía mình, đối với các vấn
đề, nhất là đối nội, để cho dân thấy mà chọn lựa. Thực ra đại đa số, khi phải
chọn người, thì thường bầu cho người thuộc đảng của mình, rất ít khi bầu cho đảng
khác. Riêng những cử tri ghi danh độc lập là phần quà mà hai bên cùng tranh giành.
Đây là một ẩn số thầm lặng mang tính quyết định rất lớn. Bên nào được nhiều hơn
thì có nhiều hy vọng thắng cuộc. Còn ba yếu tố khác, một là số lượng cử tri thuộc
đảng mình đi bầu, nhiều hay nằm nhà ăn no, ngủ kỹ, để đất nước, xã hội có người lo
- kiểu không có mợ thì chợ cũng đông…; hai là số cử tri vừa mới dứt sữa, có đi bầu
không và bầu cho bên nào; và ba là cử tri ghi danh phe mình, nhưng bầu cho đảng
khác vì nhiều lý do, trong đó có lý do cử tri thức tỉnh và nhận ra đảng mình
không xứng đáng. Bầu cử, cứ thế mà lặp đi lặp lại, không khí tuy có rộn ràng nhưng
chưa bao giờ căng thẳng như chảo dầu sôi, trong cuộc bầu cử giữa kỳ 2018 1+8, nhất chín nhì bù như năm nay.
Nhìn kỹ hơn, xa hơn, chúng ta có
thể thấy, đây là chiến tranh chứ không phải chỉ là giành ghế của hai đảng như
thường lệ. Đã nói là chiến tranh thì phải có nguyên do và mục đích phải đạt tới.
1. Chủ trương lâu dài, nền tảng đã xây, mưu cầu
to lớn, lý tưởng tương lai và kế hoạch đồ sộ, dang dở, đột ngột bị phá vỡ.
Đó chính là công trình mới, xây
dựng xã hội chủ nghĩa toàn cầu, bắt đầu từ trong đảng DC kể từ thập niên 60 đến
nay. Đến thời ông Obama, qua những lời ông nói và việc ông làm, bình dân HK có
thể nhân ra, thời của ông kế hoạch đã hiển lộ, nhưng chưa hoàn thành. Hillary
Clinton được sắp xếp để tiếp tục đưa đát nước tới mục tiêu mới ấy, chứ không phải là bảo trì
và tiếp tục phát triển HK theo con đường cũ, tự do tư bản - HK vĩ đại.
Vì vậy, DC chỉ còn một cách là đánh
ông Trump tới cùng. Nếu Hiến pháp lỏng lẻo như các nước Cộng hòa “chuối chiên”
hay “ba chỉ” thì chính phủ HK đã bị lật đổ, hay an ninh kém thì ông Trump đã gặp
nạn từ lâu rồi. Còn những chuyện, đánh chửi, xỉ vả, rào đường rấp ngõ, cho dù hết
từ ngữ để mô tả, cũng chỉ là những tiểu tiết của phương tiện.
Dĩ nhiên DC dư biết là tất cả hành
vi của họ trái ngược lương tri và lẽ phải thông thường, nhưng bất chấp, trong cái thế phải
chọn đánh ván bài chót. Quyền lực phải thuộc về tay để giữ lại nền móng của căn nhà
mới, lý tưởng xhcn hoặc là bị đình đốn lâu dài, và có thể mất sạch.
Thường sau thời gian biến loạn,
người ta hay bình tĩnh suy gẫm, ôn lại những gì đã xảy ra. Có lẽ người dân HK đã
ôn lại từng lời nói, cách làm việc và những hệ quả để lại trong nước cũng như
trên thế giới. Và không ít người đã nhận chân ra HK đang đi về đâu.
2.
Ông Trump,
những lời nói và việc làm của ông chứng tỏ ông đã thấy rõ tất cả rằng ông và CH
không thể chấp nhận chxh - một bước cũng chẳng lùi.
Nội dung những bài diễn văn của
Tổng thống Trump, từ khi nhậm chức đến giờ ở trong nước cũng như trong các chuyến
công du, và mới đây, tuyên bố lập trường dứt khoát, đối nghịch với chủ nghĩa xã
hội nội địa và toàn cầu của ông, cho ta thấy rất và rất rõ điều đó - đề cao chủ
quyền quốc gia, gìn giữ Hiến pháp và nền Cộng hoà tự do tư bản, đặt quyền lợi
quốc gia và dân tộc trên hết, làm cho nước Mỹ an toàn, phồn vinh trở lại và vĩ đại
như trước. Ông cũng khuyến cáo các nước theo phong trào này, mà làm cho đất nước
họ tốt hơn.
Cho nên, chiến tranh ngày càng
leo thang không dễ gì dừng. Những từ ngữ của đối phương [DC] gọi đoàn kết quốc
gia, chỉ hoàn toàn là chính trị, chứ không bao giờ có ý nghĩa thực sự, trong
trường hợp này.
Đến đây có lẽ chúng ta đã rõ, đây
không phải là thới bình mà là thời kỳ đầu và cũng là thời ký kết thúc cuộc chiến
của hai dòng ý thức hệ - những gì còn lại sau khi Liên bang Xô Viết sụp đổ, đã
manh nha, biến dạng và đang thành hình.
Thái độ của cử tri dĩ nhiên tuỳ
mức độ hiểu biết, lương tri và trách nhiệm của cá nhân đối với xã hội. Vì nguyên
do và hệ quả nói trên mà lá phiếu kỳ này là lá phiếu xây dựng vĩ đại hay tàn phá khủng khiếp. Dù quan niệm thế nào, sự thật vẫn là sự thật như bức tranh lịch sử. Đợi đến khi nào mục tiêu phơi bày, thì chúng
ta mới có thể vạch rõ trách nhiệm thuộc về ai. Bây giờ chúng ta có nói gì cũng
khó đánh thức ai. Tuy nhiên, chúng ta có thể đạt một câu hỏi đơn giản, duy nhất
để giúp anh em ta, bạn bè ta, thân nhân ta tự quyết định lá phiếu của mình một cách có trách nhiệm. Đó
là, vì sao chúng ta lại có mặt ở đây, hay
lang thang khắp địa cầu, trong khi đất nước Việt nam có rừng vàng, biển bạc, đất
đai phì nhiêu - là nơi chôn nhau cắt rốn, - nơi chúng ta thụ hưởng tinh hoa văn
hoá hàng nghìn năm không dễ có, - là nơi ông bà tổ tiên ta bao đời xây đắp và
gìn giữ…?
Và cuộc bầu cử trọng đại như thế,
chúng ta, các cụ chắc không khỏi run run, dò đi, chọn lại cho kỹ trước khi bỏ là
phiếu cái bụp vào thùng. Khi về nhà con cháu chúng ta hỏi: “Bố, mẹ bầu cho bên nào?” chúng ta trả lời không ngượng vì biết rằng
sau này con cháu chúng ta cảm ơn ta đã vì tương lai của chúng, chứ không phải vì ta
nhât thời hồ đồ, bảo vệ cái “đảng ta” bây giờ.
Tưởng cũng nên vạch ra ranh giới, để chúng ta dễ dàng tự do chọn lựa, bầu cho DC hay CH:
Đối với những ai nhất định bầu cho DC, , tức là chọn theo danh mục
những hứa hẹn, đề xuất của đảng DC:
Trước hết là trong nước:
1.
Hai năm tới
đây, Quốc hội phe DC sẽ tiếp tục điều tra và đàn hặc, truất phế Tổng thống
Trump, và ngăn trở toàn bộ nghị trình
đem nước Mỹ trở lại phồn vinh và vững mạnh - cho thỏa dạ.
Bao lâu nay quý vị đã nghe truyền
thông thiên tả ngày đêm tô vẽ ông TT này như một tên ác quỷ, một người tồi bại,
một kẻ da trắng thượng thôn kỳ thị hết thảy, một kẻ độc tài, một kẻ nhà giàu,
con cái của hắn đều là người đàng hoàng đến đáng ghét…
Và dĩ nhiên bầu xong, nhờ phiếu
cỉa qúi vị, DC mắm được đa số, quí vị sẽ nhip đùi sảng khoái, mà nhìn những hậu
quả tức thì, trước mắt là Quốc hội sẽ tê liệt, dân biếu, nghị sĩ hàng ngày cắp
cặp đến đấu trường, chỉ trích, chửi nhau hai năm nữa. Tổng thống Trump sẽ bị khóa
tay. Tất cả chính sách của ông sẽ bị đình đốn, không thể thực hiện, một bước cũng
khó dời. Từ kinh tế, quân sự, chính trị, ngoại giao, hòa bình thế giới, di dân,
vân vân…, tât cả sẽ dang dở. Thậm chí 401K của con em chúng ta, không khỏi bị vạ lây, công
việc làm ở hảng, các tổ chức kinh doanh cũng đều bị ảnh hưởng. Bố mẹ ơi, sướng chưa? Có lẽ là câu hỏi
ta sẽ chuẩn bị trả lời. Có phải không?
2.
Quí vị bầu cho DC là để đàn hặc để truất phế ông
tòa Kavanaugh, theo lời hứa của DC.
Kế hoạch ngăn trở dàn dựng vừa
qua để ngăn trở một người tài và trung thành với HIến pháp, quá ư tồi bại, nhưng
có lẽ qúi vị không cần biết. Nếu DC nắm được đa số thì qúi vị sẽ hả hê, chờ
xem, còn xã hội thế nào thì cũng mặc. Ân HK và thế giới sẽ tiếp tục thưởng thức bản chất của DC đến thuộc lòng.
3.
Qúi vị bầu cho DC, cũng nên chuẩn bị làm vòng đai
bao vệ con của qúi vị dày hơn, và mở mắt lớn hơn một chút để canh chừng con cháu
của qúi vị.
Vì môi trường khiến chúng dễ trở
thành khách hàng của dịch vụ buôn bán cần sa. Từ ngàn xưa đến nay, triều đại nào
cũng sợ ma túy, sợ hé cửa thì gió lùa cho nên nghiêm cấm rất gắt. Có nơi và có
thời kẻ buôn ma túy bị phán tội tử hình. Nhưng nay DC muốn có tiền, đòi cho cả
liên bang được tự do, hợp pháp hoá đầu tư cần sa. Đã cho buôn bán để thu thuế
thì người đầu tư phải khuếch trương khách hàng. Hãy đặt câu hỏi xem ai sẽ là nạn
nhân tương lai? Những người bệnh hoạn, hoặc đã nghiện, có con số giơí hạn, người
già và trung niên như qúi vị khó mà dụ khị, còn lại khách hàng to lớn và phát
triển không bao giờ dừng là ai, nếu không phải là học sinh trẻ, con em của qúi vị?
Quí vị là những người chịu trách nhiệm chính đối với con em của qúi
vị đã đành, nhưng liên luỵ đến con em người khác. Là con em của qúi vị nhưng cũng là rường cột người gốc Việt đấy nhé!
4.
Quí vị bầu cho DC, có con gái, phụ nữ trong nhà
có lẽ cũng cần chăm sóc kỹ hơn,
Bởi lẽ dựa quyền phá thai tự do,
con người có thể vì thế mà đánh mất tinh thần trách nhiệm với bản thân, trở nên
bất nhân không chừng, nhất là trong thời buổi khó khăn, xã hội phức tạp. Tinh thần nhân bản, truyền thống đạo
đức của dân tộc, và quyền tự do thân thể, trở thành quyến bất nhân chỉ cách nhau một sơi
chỉ mà thôi.
5.
Quí vị bầu cho DC, để được xóa bỏ luật cắt giảm
thuế vừa qua và thay bằng luật tăng thuế, lấy tiền từ tuí nhà giàu – theo thuyết
của xhcn, Marxism - ở Vn đánh tư sản, hay ở các nước xhcn đã và đang làm, và tiến
bộ như Cuba, Venezuela, … theo góc nhìn của xhcn, sang bằng chia
cho người nghèo, đại học miền phí, y tế miễn phí, vân vân… nghe sướng lắm. Nhưng
có khi nào quí vị tự đặt câu hỏi, của kho mà quí vị tự do lấy có thể tồn tại được
bao lâu, khi mà kẻ làm ra tiền bị bóp nghẹt?
6.
Quí vị bầu
cho DC là để xoá bỏ cơ quan Thuế quan và Di trú, mang chữ ICE đi lùng bắt tội
phạm, làm chó sủa ồn ào. Giới chức DC khỏi cần canh chừng, thông báo cho anh em
ta chạy trốn như bà Libby Schaaf, thị trưởng Oakland.
7.
Quí vị bầu cho DC là để anh em có tinh thần xuống
đường đe dọa, ăn hiếp viên chức chính phủ Trump cho chúng hoảng sợ, như dân biểu
Maxine Water cổ võ, hay đá mấy anh CH xuống thấp, như lời dạy của ông Cự bộ trưởng
Tư pháp, Holder.
8.
Qúi vị bầu cho DC, để chống lại ông Trump, không
cho ông thi hành luật di trú.
Để xây cầu” như ý “của DC, phục hồi giá trị người Mỹ và làm nhân đạo, mở toang hàng rào, để nhận những người
nghèo khó khắp nơi, như các đoàn caravan.. Qúi vị có khi nào nghĩ đến đàng
sau đoàn đó là gì và ai làm nên chăng? Và hết đợt này sẽ đến đợt khác cho tới
khi các nước ấy đổi tên là nước "trụ đèn" phải không?
9.
Bầu cho DC là qúi vị ủng hộ thành phố bảo hộ, để
rước vào và bao bọc di dân bất hợp pháp, cho thỏa lòng nhân đạo phải không?
Có
khi nào quí vị nhìn những người Mỹ không nhà,
ăn xin, ngủ lều, hay sống dưới gầm cầu không? Họ biết tiếng Anh, họ là
người Mỹ,
giúp ngay, được liền, khỏi cần nói qúi vị ạ. Hãy rước họ về giúp họ
trước đi; họ là láng
giềng, gần, không cần phải theo thủ tục pháp lý rườm rà, và khỏi tốn
nước bọt, hay tình toán hơn thiệt gì cả. Quí vị làm nhân đạo như
thế được không?
10.
Bầu cho DC là quí vị muốn giữ lại gia tài Obamacare,
qúi vị sợ cũng đúng, nhưng có khi nào qùi vị so sánh giữa hai cái sợ chưa?
Obamacare như DC đã nói là chuẩn bị điều kiện cho nhà nước
quản lý toàn bộ y tế trong tương lai, nghĩa là theo hướng xhcn. Có phải đây là điều hết sức
nguy hiềm hay không, khi mà một nhà nước nắm toàn quyền sinh sát trong tay? Chỉ cần
cán bộ đằng hắng một tiếng thì sống hay chết biết liền. Và lúc đó chắc chắn ai cũng biết
nịnh nhà nước, và đối lập, độc lập còn không?
Bây giờ đến bên ngoài:
11.
Bầu cho DC là quí vị bầu để chờ xem Q. Hội DC đàn
hặc truất phế Tổng thống Trump, giúp cho những nước ngoài toại nguyện. Họ đang trông ngày trông đêm.
HK
đang bị bủa vây, tấn công, bề mặt dễ thấy là caravan bên ngoài, bên
trong có
DC. Mới đây, một số tin đồng loạt xảy ra. Vào ngày 4/11, vị lãnh đạo Hồi
Giáo,
thân với TT Obama, và Clinton từng gọi Do thái là “mối mọt”, đã sang
Iran để cùng
hô “Tiêu diệt HK” “Tiêu diệt Do thái”; Chủ tịch Cuba Miguel Diaz-Canel
sang thăm
Kim Jong Un, hai bên ôm nhau thắm thiết, và hộm thứ Sáu 30/10 vừa qua,
họ Kim đã
đe dọa sẽ quay lại chương trình vũ khí hạch tâm, nếu ông Trump không đáp
ứng gỡ
bỏ cấm vận. Họ Tập ở Trung cộng chắc cũng đang chờ lá phiếu của qúi vị
để trói
tay ông Trump đó. Không biết rồi đây có ai được thưởng không, nếu quí vị
bầu
cho DC nắm Q. hội với lý do “kiểm soát và cân bằng”! Chưa chi mà nước
ngoài đã lên mặt rồi. Đến khi quí vị giúp DC nắm đa số thì sẽ ra sao?
DC nắm được đa số thượng, hạ viện
kỳ này, thì đất nước đi về đâu mới là câu hỏi. chứ không phải chỉ là làm sao cho
thỏa dạ, hay làm sao để giành thắng lợi cho đảng mình.
Thế đấy, Nước Việt trải qua bao đời chiến
tranh, kể cả ngàn năm nô lệ, hay trăm năm đô hộ, chiến tranh chống nô lệ, chống
xâm lăng liên miên. Người Việt chúng ta mang danh là dân tộc có tiềm thức của mấy
ngàn năm văn hiến, hun đúc qua lịch sử tranh đấu để sống còn. Và hiện nay chính
chúng ta là người tị nạn, và khổ đau cũng chính là cơ hội,
Ơn trên cho chúng ta những bài thực tế bằng máu xương.
Lẽ ra tất cả chúng ta có kinh nghiệm, có nhận xét sáng suốt hơn dân bản
xứ, có lịch sử chưa có bề dày, có phải không? Họ chưa hề nếm mùi cay đắng, chưa bao giờ trải qua khổ đau như dân tộc chúng ta. Chúng ta có khả năng dạy cho họ tại sao chúng ta lại có mặt ở đây môt cách rốt ráo.
Nhưng không, lịch sử hơn 40 năm qua ở nước
ngoài, cho phép chúng ta nghi ngờ mức độ lĩnh hội những giá trị này. Vâng tự
do, không ai có quyền nói nửa lời về chọn lựa của quí vị. Nhưng tại sao lại như
thế chứ? Nếu nói rằng chúng ta muốn gìn giữ bản sắc, đặc trưng, tiếng nói, văn hóa và
tinh thần dân tộc, chúng ta càng nhận thấy người Việt rõ ràng đã đánh mất, đánh mất sự định giá thực chất
của đảng phái chính trị, và thật sự chúng ta đã mất hướng đi. Vì sao chúng ta xem câu hỏi
này là chủ yếu?
Như chúng ta đã biết, ở HK có hai đảng CH và DC. Mới đến một hai ngày
cho đến một hai năm thì có thể giải thích vì thế này hay thế kia, nhưng đã hơn
40 năm rồi, mà chúng ta vẫn chưa biết khả năng, tinh thần dân tộc của ta thích hợp
trong môi trường chính trị nào. Dân tộc Việt có bề dày lịch sử như thế mà không
bảo thủ những tinh hoa văn hoá, những giá
trị tinh thần đã thủ đắc mấy nghìn năm. Đó là của qúi, là giá trị chung, nhưng
rất tiếc người gốc Việt ta đã không cùng nhau tìm chỗ rặt ròng để trân quí giữ gìn.
Không bảo thủ thì sao gọi là dân tộc Việt? Thế mà một số không ít người
cứ việc chửi bào thủ, hô hào Cấp tiến? Hãy xem, dân Việt thành công nhờ
tinh thần bảo thủ giá trị gia đình không phải sao? Giữ gìn tôn ti trật
tự, lấy đạo
đức làm đầu, tiết chế dục vọng là số một, tình chồng nghĩa vợ, quan hệ
cha mẹ với
con cái, trên kính dưới nhường, chữ hiếu vẫn còn giá trị, tình thương và
trách
nhiệm của cha mẹ đối với con cái không bao giờ chấm dứt vân vân…
Mấy mươi năm rồi sao lại chưa đủ
để chúng ta nhìn thấy, những gì hai đảng DC và CH đã làm. Tại sao chúng ta lại
không nhìn xem, bên nào có tinh thần giống dân Việt, xem trọng đạo đức, tôn trọng
lẽ phải thông thường, coi trọng con người cá nhân, bên nào coi trọng ngũ đức:
nhân - nghĩa - lễ - trì – tín. Ngược lại bên nào chỉ coi chính trị trên hết, bất
chấp phương tiện nào – dù cho phi đạo đức, miễn là đạt được mục tiêu. Đường phố
HK mấy năm qua đầy dẫy chứng tích để chúng ta suy gẫm, so sánh. Thế mà, lại
theo Cấp tiến, xhcn, Marxism, có khác nào chúng ta có hạt giống quí, nhưng đa số
lại đem hạt giống ấy, gieo vào mảnh đất hoàn toàn không thích hợp chút nào. Như
vậy bảo nó phát triển làm sao? Quí vị đang kêu gào, thay đổi ở Việt nam, nhưng ở
đây quí vị lại ủng hộ con đường ấy. Con đường mà ông Trump đã kêu la lớn tiếng lên
rồi. Như thế thât là khó hiểu! Khó hiểu
quá!
Nhưng xin thưa lại, quyền tự do
của quí vị, được hoàn toàn tôn trọng, chúng ta chỉ lạm bàn một chút về dân tộc
Việt nam thôi.
Bây giờ đồi với cử tri bầu cho
CH: Chỉ có vài điều để nói.
1.
Truyền thống văn hoá, tinh thần dân tộc Việt nam
bảo thủ - có nghĩa là duy trì những tinh hoa văn hóa nhiều đời chăt lọc và tích
tụ - quan điểm này hoàn toàn phù hợp với đường lối của đảng CH.
2.
Lá phiếu kỳ này cho CH là giúp cho CH có đủ điểu
kiện gìn giữ những thành quả từ kinh tế, an toàn xã hội, an ninh quốc gia, chính
sách di dân đang thi hành, hoàn thành quân đội mạnh, xây dựng hạ tầng cơ sở, an
ninh biên giới, bảo vệ quốc gia, khỏi phải nghe nhiều kịch bản của DC như hai năm
qua, và đặc biệt là đối đầu với Iran, tiếp tục xúc tiến chương trình hoà bình với
Bắc Hàn, và
3.
Lá phiếu cho CH là lá phiếu hết sức quan trọng đối
với người Việt trong cũng như ngoài nước giúp cho TT Trump có thể thao tác, đối
đầu với Trung Cộng.
Đây là hy vọng ngàn năm một thuở
đối với HK và cả nước Việt nam. Chỉ có ông Trump mới làm được việc này, bởi ông
không bị tài phiệt kiềm chế, không nợ tiền, cũng không nhận tiền để phải rơi vào
thế “pay to play” như bao nhiêu lãnh đạo trước đây.
Có bài báo gửi vào email rơi, đưa
ra luận điệu rằng: Chống Tàu là sách lược từ lâu, kỳ này hai đảng rất đoàn kết
chưa từng thấy, cho nên có ông Trump hay không có ông Trump cũng vậy! Đây là lập
luận nhắm biện minh cho việc trói tay TT Trump. Chỉ cần một câu hỏi nhỏ
này, thì lập luận ấy sụp đổ. “Không có lãnh
đạo thì đánh gió hay đánh ai, - nhất là lãnh đạo mạnh, không sợ ai như ông
Trump?”
Sau cùng, Trung cộng bị kiềm chế
hay đánh bại thì gọng kiềm đối với Việt nam sẽ được tháo. Những ai bầu cho CH kỳ
này, không những là giúp cho HK vĩ đại trở lại, mà còn là một đóng góp tích cực cho
dân tộc và đất nước Viêt nam, và chắc chắn sẽ không hổ thẹn là kẻ vô trách nhiệm đối với nhiều thế hệ về
sau này.
California đã hai lần thoát nạn, với hai dự luật của DC: SB1322 và AB22 và chưa chắc thoát nạn lần thứ ba. Và như thế có lẽ đã quá đủ để nhìn thấy tương lai.
Hoa Kỳ xhcn hay tự do tư bản thịnh vượng, an bình và vĩ đại , đang chờ đế bát đấu sau ngày bầu cử. Hãy đi bầu và nhất là đừng bỏ lỡ cơ hội ngàn năm một thuở.
https://vietnameseoutlook.blogspot.com/2018/11/vi-sao-cuoc-bau-cu-tro-nen-vi-ai-di.html
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire