Cuộc viếng thăm của TT Obama đến VN đã kết thúc, chúng ta
hôm nay đánh giá lại chuyến đi không phải chỉ dựa trên những hành vi,
lời nói của một cá nhân mang tính danh Obama, nhưng từ đấy xét xem toàn
bộ chính sách của Quốc Hội-Chính Phủ Mỹ đối với Việt Nam trong tất cả
mọi lãnh vực qua tương quan liên hệ Mỹ-Việt-Trung. Nhìn lại trước, sau
chuyến đi, giúp chúng ta thấy ra một cách cụ thể những vấn đề quan yếu
như quá trình thực hiện tháo gỡ buôn bán vũ khí quả thật chỉ có lợi cho
một thành phần tư bản người Mỹ và giới cầm quyền cộng sản Hà Nội; viễn
tượng hội nhập tổ chức TPP chỉ có một tỷ lệ rất nhỏ về khả năng cải
thiện nền kinh tế VN; và cuối cùng: Sự kiện thả Linh Mục Nguyễn Văn Lý
trước hạn kỳ tù giam hai tháng là chỉ là đáp số khả thể, tạm thời của
phương trình Nhân Quyền VN. Nhân Quyền VN vẫn là một vấn nạn không giải
quyết được. Tổ Quốc VN vẫn trong nguyên trạng dưới sức công phá, hủy
hoại trên tất cả các mặt chính trị, quốc phòng, ngoại giao, kinh tế từ
sách lược xâm thực của Bắc Phương mà Người Hán quyết tâm thực hiện suốt
ngàn năm qua.
Trước tiên, không ai phủ nhận thiện chí, thiện tâm của TT Obama qua tài
năng sắc sảo thanh thoát khi xử dụng ngôn từ để luôn móc nối vấn đề Chủ
Quyền VN, và Tự Do-Nhân Quyền trong cả quá trình thực hiện lệnh gỡ bỏ vũ
khí, đưa VN hội nhập TPP. Bởi thực tâm, vị Tổng thống Mỹ luôn quan niệm
Nhân Quyền là một điều kiện tiên quyết hàng đầu để Quốc Hội Mỹ chuẩn
thuận những thỏa hiệp, kết ước do TT Mỹ đại diện hành pháp ký kết với
Việt Nam. Nhưng sự thật phũ phàng, cay đắng lớn nhất vẫn là: Dẫu Dân Tộc
Việt bị trấn áp, bóc lột đọa đày; Quốc Gia Việt Nam bị đe dọa, xâm
chiếm KHÔNG PHẢI LÀ VẤN ĐỀ CỦA QUỐC HỘI MỸ TRƯỚC ĐÂY, HIỆN TẠI VÀ SAU
NÀY. Và Tổng Thống Mỹ cũng không phải là người toàn quyền, quyết định
mọi sự.
Có nhiều nguyên nhân khiến TT Kennedy bị sát hại năm 1963 nhưng một
nguyên nhân chính là Kennedy không đồng thuận chủ trương đưa quân bộ
chiến vào VN, kế hoạch của giới tư bản chủ trương để tiêu thụ khối lượng
vũ khí, phương tiện quân sự thặng dư từ thế Chiến thứ Hai sau 1945, kể
cả những sản phẩm dân dụng quá thừa ế do bùng nổi kinh tế của kinh tế xã
hội Mỹ trong thập niên 50, 60. TT Nixon phải từ chức do vụ việc nơi tòa
nhà WaterGate, rõ ràng quốc hội Mỹ muốn xóa bỏ về những cam kết mà
người được đánh giá là vị tổng thống khôn ngoan, mưu thuật nhất trong
các đời tổng thống Mỹ đã có cam kết riêng với TT Thiệu của VNCH. Thế
nên, những cam kết tại hôm nay ở Hà Nội với TT Obama có nghĩa lý gì khi
tháng 11 tới ông sẽ từ nhiệm. Và quốc hội sắp tới với Hillary Clinton
hay Trump cũng không mấy mặn mà với TPP...
Vậy kết luận tiên khởi không sợ sai lầm là: VN có gia nhập TPP không là
vấn đề cần quan tâm của Quốc Hội Mỹ/Chính Phủ Mỹ (Cộng Hòa hay Dân Chủ) -
Cũng có nghĩa Nhân Quyền VN hoàn toàn không là vấn đề của Quốc Hội Mỹ.
Quốc Hội Mỹ hiện nay và sắp tới phải giải quyết một vạn thứ lo lắng
riêng của xã hội, chính trường Mỹ như bầu cử Tháng 11; số ghế của hai
đảng, vấn đề ngân sách, di dân và nhất là sách lược chống khủng bố. Bao
trùm tất cả là: Hà Nội đi với Tàu hay đi với Nga không là lo ngại của
Mỹ, sách lược từ 1975 đã chứng tỏ quan điểm ĐỊA LÝ - CHÍNH TRỊ CHIẾN
LƯỢC này. Nay Hoa Kỳ chuyển trục về Châu Á-Thái Bình Dương, trị giá Việt
Nam suốt hơn một thế kỷ qua vẫn là món hàng để trao đổi mà thôi. Nói rõ
hơn món hàng của Bắc Kinh đặt cọc rất đúng chỗ để trước kia nói chuyện
với Pháp (Thập niên 50); với Mỹ (qua chiến tranh VN 1960-1975)... Hà Nội
phải biết rất rõ trị giá nầy từ Hồ Chí Minh, Lê Duẩn, Nguyễn Văn
Linh... và đám cầm quyền hiện nay.
Vì Bộ Chính Trị đảng cộng sản ở đấy biết rõ như trên nên theo nhận định
của giới quan sát, tập đoàn cầm quyền ở đấy đã không đánh giá cao cuộc
thăm viếng của TT Obama qua hình thức tiếp đón ngầm ý coi thường (cung
cách của Cuba đã một lần đón gia đình TT Obama trong chuyến đi thăm hôm
20 tháng 3 vừa qua) năm nay)... Cuộc viếng thăm này lại càng bất tác
động đối với những vấn đề sinh/tử của 87 triệu người dân Việt Nam đang
qua từng ngày, từng giờ sống/chết... Sống hôm nay, không biết ngày mai
sẽ ra sao? (Khi nói 87 triệu dân Việt Nam, tức là không tính tới hơn 3
triệu đảng viên cộng sản trong hệ thống cầm quyền đảng, nhà nước, quốc
hội ở Hà Nội). Đây là những nhà đấu tranh đã và đang mong chờ, hy vọng
vào chuyến thăm của Obama để cải thiện Nhân Quyền. Điển hình là Người
Tranh Đấu Trần Huỳnh Duy Thức đang trong trong cảnh tuyệt thực nguy ngập
nếu như Nhân Quyền VN không được tôn trọng. Đấy là những người dân đang
sống trong một môi trường, cá chết, sông, suối, biển cả... bị nhiễm
độc; rừng bị tàn phá; ruộng đồng khô cạn; đấy là giai cấp thợ thuyền
mong được có đồng lương tối thiểu, chế độ đối xử thích đáng; kỹ nghệ VN
Việt Nam trong mọi lãnh vực chờ được hồi sinh, cứu viện, cải thiện... Và
vấn đề cấp bách khẩn thiết là giúp VN ra khỏi nanh vuốt Tàu cộng một
cách cụ thể, vững chắc. Ngày 25, Ông Obama rời khỏi VN, toàn bộ vấn nạn
vừa kể vẫn nguyên vẹn, không chừng còn tệ hại hơn. Có chăng những lời
nói sống động hoa mỹ mà ông đã dành cho giới trẻ tại lần tiếp xúc với
nhóm Sáng Kiến Những Nhà Lãnh Đạo Trẻ Vùng Đông Nam Á ở Sài Gòn.
Nay xét lại từng điểm một của cuộc viếng thăm, Ngày 23 Tháng 5, TT Obama
đã chính thức loan báo hủy bỏ toàn diện những điều khoản lệnh cấm vận
vũ khí suốt bốn thập niên qua đã áp đặt từ sau năm 1975. Giải thích cho
quyết định này, Tổng Thống Mỹ nhận định: Việc gỡ bỏ sẽ giúp VN có được
những trang bị cần thiết cho nền quốc phòng, dẹp bỏ những trở ngại còn
lại của chiến tranh lạnh. Quyết định này được loan báo trong Bản Thông
Cáo Chung sau cuộc gặp gỡ giữa Obama và Trần Đại Quang trong ngày 23.
Khi nói về việc tháo gỡ cấm vận vũ khí, TT Obama nói rõ hành động này
không liên quan gì đến quá trình mưu định của Trung Cộng (từ Trung Quốc,
Bắc Kinh không hề được nhắc tới trong buổi thăm viếng) quyết độc chiếm
Biển Đông mà chỉ nhằm gia tăng mối quan hệ hợp tác giữa hai nước. Nội
dung của tuyên bố nầy cũng như thực tế từ 1950 cũng đã chứng minh: Mỹ và
Trung Cộng không hề và không thể để bùng nổ chiến tranh giữa hai nước.
Việt và Trung cũng vậy. Chiến tranh không phải là biện pháp mà Bắc Kinh
cần dẫu thừa khả năng (chiến lược và chiến thuật) đánh chiếm đất Việt
trong tình thế hiện tại: Chiếm đóng 6 tỉnh biên giới phía Bắc; các vị
trí chiến lược trọng yếu trong đất liền từ Hà Tỉnh đến Bình Dương với
những tô giới riêng của người Hoa; Độc chiếm Biển Đông (Hoàng -Trường
Sa); Khống chế Cao Nguyên Trung Phần (Cơ sở sản xuất Bâu-Xít). Vậy thực
hiện việc tháo gỡ phần còn lại của lệnh cấm vận vũ khí vũ khí để làm gì?
cho những ai? Nhắc lại thêm một lần cũng không phải là vô ích: Có lợi
chăng chỉ là một thành phần tư bản Mỹ và giới cầm quyền nơi Hà Nội.
Khi mua vũ khí (bất cứ nước nào) thì cán bộ CSVN sẽ có một tỷ lệ hoa
hồng từ tư bản nước ấy trả cho. (Ví dụ như mua những trang, thiết bị cho
dự án Vinashin, Vinaline mà nay đã chứng tò chỉ là những đống sắt phế
thải... Thứ Hai, khi được gỡ bỏ lệnh mua bán vũ khí, Hà Nội tha hồ bán
khối lượng vũ khí của VNCH còn tồn lại cho các nước Châu Phi đang cần vũ
khí để đánh nhau. Vừa có tiền, vừa được tiếng giúp các nước trong chậm
tiến. Thứ Ba, Hà Nội không chỉ mua vũ khí Mỹ mà nhiều nước phương Tây
khác. Đây là cách chuyển giao thông số kỹ thuật của các vũ khí nầy cho
quan thầy Bắc Kinh của họ một cách dễ dàng và hợp lý nhất (Mỹ biết rõ
chuyện này, nhưng vì chỉ là những món hàng quá date như phần trên đã
trình bày). Báo chí Trung Cộng không có ý phản đối việc ký kết nêu ra
trong Thông Cáo Chung giữa Obama và Trần Đại Quang. Và cuối cùng, những
kẻ nào nơi Bộ Chính Trị đảng cộng sản ở Hà Nội có khả năng, bản lãnh xử
dụng loại vũ khí sát thương mức độ cao? Bởi Đảng cộng sản Việt Nam trên
tổ chức và thực tế chỉ là một Chi Bộ Đảng của Đảng cộng sản Trung Quốc
từ 1930, 1940... Đảng này đã hoàn toàn mất sức chiến đấu từ Hội Nghị
Thành Đô 1990. Từ 1990 đến nay đã thực chứng trước Lịch Sử và Quốc Dân:
Đảng cộng sản là gì? Gồm những ai? Máy bay tiêm kích Sukhoi, tàu ngầm
Kilo mua của Nga từ bao năm nay không hề ngăn được một lần ngư dân người
Việt hằng ngày bị giết bởi "tàu lạ" hay sao? Vụ việc một phụ nữ Nhật bị
một binh sĩ Mỹ hãm hại được Thủ Tướng Nhật đặt ra với TT Obama trong
cuộc gặp gỡ của Nhóm G7. Có ai nơi Bộ Chính Trị, Bộ Ngoại Giao của nhà
nước cộng hòa XHCNVN nói được một tiếng với giới chức cấp thấp của Bắc
Kinh. Họ không dám đả động đến cả giới tư bản người Hoa qua vụ Vũng Áng
kia mà.
Thứ đến, kinh tế VN sẽ phải làm những gì, chuyển hóa như thế nào nếu
được quốc hội Mỹ chuẩn thuận vào TPP... Món hàng 100 chiếc máy bay Hãng
Boeing bán cho VN hoàn toàn không có một chút giá trị nào đối với nền
kinh tế quốc dân. Với Tổng Sản Lượng Quốc Gia (GDP) năm 2015 là 200 Tỷ
Đô La tức lợi tức bình quân mỗi người dân chỉ được hơn 5 Đô-La/Ngày thì
lấy tiền đâu để mua vé máy bay đi Airbus 320? Tỉnh thành VN trung bình
cách nhau 100CS/60 Miles. Có ai có nhu cầu mua vé máy bay trên những lộ
trình này? Ngoài ra 100 máy bay nầy vào VN kéo theo một lượng lớn chuyên
viên bảo trì, điều hành, phi hành đoàn toàn người Tàu, người Đại Hàn
v.v... 100 máy bay bán vói giá hơn 11 Tỷ này chỉ đem lời Hãng Boeing và
VietJet mà chắc rằng TGĐ/Nguyễn Phương Thảo cũng là một trong đám tay
chân bộ hạ của thành phần thái từ đảng, bộ chính trị đảng cộng sản Hà
Nội mà thôi. Kinh tế, môi trường VN cần những trao đổi khác, hiệu quả,
thực tế hơn...
Có hai điều khẩn thiết mà giới chuyên viên Mỹ rất chuyên nghiệp và kinh
nghiệm có thể giúp VN trong thời trước mắt đấy là vấn đề môi trường với
Ủy Ban Tiểu Vùng Sông Mê Kông gồm 4 nước: Việt, Thái, Lào, Campuchia mà
năm 2010 đã được Cựu Ngoại Trưởng Clinton tuyên bố hợp tác để phát
triển. Vấn đề thứ hai là xây dựng hạ tầng cơ sở đường bộ, đường Hỏa Xa
Bắc-Nam, mà các công ty RMK của Mỹ, Đại Hàn, Nhật Bản đã có nhiều kinh
nghiệm và hồ sơ thiết kế, kỹ thuật ở miền Nam trước 1975. Với những công
ty này, đông đảo công nhân, chuyên viên kỹ thuật VN sẽ được xử dụng và
quan trọng nhất là hợp đồng xây dựng của họ PHẢI TÍNH TỚI KHOẢN BỒI
THƯỜNG THIỆT HẠI KHI XÂY DỰNG TRÊN CƠ SỞ NHÀ CỬA, RUỘNG VƯỜN CỦA NGƯỜI
DÂN như đã thực hiện trước 1975 nơi Miền Nam. Trước 1975 ở Miền Nam
không hề có hiện tượng gọi là DÂN OAN KHIẾU KIỆN. Mà đây là vấn đề mấu
chốt của tất cả: Vấn đề Nhân Quyền VN.
Muốn nói rõ Nhân Quyền VN cần phải trở lại việc LM Lý ra khỏi nhà tù
trước hai tháng sau tổng 23 năm tù, 15 năm quản chế. LM Lý năm nay đúng
70 tuổi thì sẽ làm được gì? Có thể làm gì để "đe dọa chế độ" gồm công an
và côn đồ trong tổng số hơn 3 triệu đảng viên sẵn sàng xuống tay đánh
dân không thương tiếc vì mục đích "còn đảng /còn mình". Và Đảng là gì?
là một tổ chức bạo lực thành hình từ máu của nhân dân suốt hơn nửa thế
kỷ nay. Máu có thật từ Cải Cách Ruộng Đất năm 50; của Đồng Khởi Bến Tre
năm 60; Tổng Công Kích Mậu Thân 68; Mùa Hè Đỏ Lửa 72; Chiến Dịch Hồ Chí
Minh 1975... Từ đó đến nay 41 năm, máu người dân tiếp tục tuôn đổ không
do chiến tranh, không do chống ngoại xâm, không do biến động xã hội, lật
đổ chế độ...
Máu tuôn đổ ngay những ngày tháng nầy trên mặt Luật sư Nguyễn Văn Đài,
với Cô Uyên và con nhỏ trong tay... Trần Huỳnh Duy Thức phải áp dụng đến
biện pháp cuối cùng là tuyệt thực vì tội danh biểu tình bất bạo động,
ngồi tọa kháng vì môi trường VN bị hủy hoại...
Nhắc lại cuộc viếng thăm của TT Obam trong ngày 23, 24 tháng 5, ngày 22
bầu cử cái gọi là quốc hội thì cứ để cờ đỏ sào vàng tràn ngập phố phường
nơi TT Obama đi qua trái lại ngày đón Tập Cận Bình với cờ 6 ngôi sao do
in lộn! Chưa hết, bày trò cho TT Obama tới cho cá ăn nơi có nhà sàn của
HCM... Qua hình ảnh nầy vấn đề CÁ CHẾT Ở VN BỊ BIẾN MẤT với cảnh tượng
chủ tịch quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân đổ một ca thức ăn xuống cho cá với
động tác của một phụ nữ hàng rong chuyên nhặt rau, lựa cá...
TT Obama ngồi ăn bún chả giữa đám thực khách không một chút chú ý đến
một tổng thống đại cường ngồi bên cạnh! Cảnh dàn dựng hiện thực một đất
nước "an bình thịnh trị/bình đẳng/an ninh xã hội... toàn hảo!! Nhân viên
cố vấn chuyến đi (Việt và Mỹ trong Tòa Bạch Ốc), nơi tòa đại sự Mỹ ở VN
còn lâu mới biết được/không khi nào biết ra những vặt vãnh, nhỏ nhen
của người và chế độ cs/CSVN. Bởi cán bộ cs nhiều thế hệ được dạy dỗ,
huấn luyện từ Hồ Chí Minh, Trường Chinh, Lê Duẩn... Những xảo thuật đánh
lừa đến cả thế giới cho đến hôm nay! Nên mới có những nhận định gọi là
"tiến bộ về nhân quyền ở VN" qua lời tuyên bố của đặc phái viên bộ ngoại
giao Randy Berry căn cứ từ nhận định của đại sứ Osius về vấn đề đồng
tính, lưỡng tính, chuyển tính ở VN.
Tuy nhiên cũng đã có một thành công kết lập từ hai phía: Phía tổng thống
Obama được dịp nói chuyện với những người trẻ mà ông luôn kỳ vọng khi
lập lên tổ chức Innitiative Young Leardership SEAsia. Và tuổi trẻ VN lần
đầu tiên được tiếp xúc trực tiếp một tổng thống Mỹ, mặc sơ mi xắn tay
nói chuyện về ước mơ của họ qua ngôn ngữ sống động, thân tình. Nhưng
thành công chỉ có thế! Trong ngàn người trẻ tuổi đến gặp TT Obama tại
Sài Gòn chắc chắc đã được thành ủy, đoàn thanh niên cộng sản lọc kỷ để
"không có khả năng lật đổ chế độ"!! Ở đâu là Tuổi Trẻ Việt Nam mang tính
danh Huỳnh Thục Vy, Huỳnh Trọng Hiếu, Đỗ Minh Hạnh, Phạm Thanh Nghiêm,
Nguyễn Hoàng Vy, Nguyễn Phương Uyên... Những người tuổi trẻ VN chân
thật, dũng cảm Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương... vẫn còn nơi
trại giam! Thành công cuộc gặp gỡ ở Sài Gòn chỉ hơn điểm sự thành công
về cuộc gặp 6 thành viên xã hội nhân sự mà một số khách được Tòa Đại Sứ
Mỹ gởi giấy mời là tiến sĩ Nguyễn Quang A, luật sư Hà Huy Sơn, nhà báo
Đoan Trang và blogger Thảo Teresa đồng bị ngăn cản và câu lưu!
Cuối cùng: Đáng lẽ những người chuẩn bị, cố vấn, sắp xếp, điều hành cuộc
viếng thăm của TT Obama có thể đưa TT Mỹ Obama, vị tổng thống da mầu
lên cao hơn, hoặc cũng ngang tầm với những Nhà Lãnh Đạo Lớn của nước Mỹ
đã đi vào Lịch Sử - Lịch Sử Nước Mỹ và Thế Giới. Chứ không chỉ là một
Tổng Thống Mỹ vui hòa, bình dân, giản dị, tốt bụng và hùng biện... Một
hình ảnh hấp dẫn quần chúng như tài tử điện ảnh, ngôi sao ca nhạc, cầu
thủ đá banh... Đấy là đề nghị với Tổng Thống Liên Bang Mỹ thực hiện
những điều ước nguyện sau đây trên Quê Hương Việt Nam:
1- Tổng Thống Obama cầm lên một con Cá Chết với nét mặt trầm tư lo âu
như lần ông đến Louisiana năm 2013 xem xét vụ ống dầu bị vỡ làm chết
loài chim thay vì đến ao nhà HCM cho cá ăn với Nguyễn Thị Kim Ngân
2- Mời ông đến thăm, ngồi ăn ở một quán ăn trong Khu Xây Dựng EcoPark
vùng Dương Nội, Hà Đông, nơi một quán hàng của người dân bị cướp đất,
xoay nghề mở hàng ăn thay vì trồng trọt như bao đời nay thay vì đi ăn
bún chả với đám công an cộng sản ngồi vây quanh!
3- Thay vì đi đến cái đền người Hoa ở Đa Kao, xin ông Đến Trần Hưng Đạo
đường Hiền Vương, cũng ở gần cái đền gọi là Chùa Ngọc Hoàng.
4- Và khi ông đến gặp giới trẻ, hay trên đường vào Sài Gòn, ông vẫy tay
chào với lời: "Tôi Là Người Sài Gòn" như TT Kennedyđã nói tại Bức Tường
Bá Linh “Ich bin ein Berliner” trong ngày 26 tháng 6, 1963.
5. Và Vĩ Đại Cao Thượng biết bao nếu ông đến Thanh Minh Thiền Viện, Phú
Nhuận, tiếp bay ra Huế... Ngồi xuống, cầm tay, vấn an Đức Tăng Thống
Thích Quảng Độ, Linh Mục Thadéo Nguyễn Văn Lý với tư cách một CÔNG DÂN
MỸ TỰ DO thay mặt ba triệu người Việt nơi hải ngoại gồm hơn 1 triệu Công
Dân Mỹ Gốc Việt.
Nếu được như thế Thì Barack Hussein Obama không chỉ là một Tổng Thống Mỹ
hai nhiệm kỳ mà là Tổng Thống Vĩnh Cửu trong lòng người Dân Việt.
Ngày 30 Tháng 5, 2016
Ngày Lễ Chiến Sĩ Trận Vong Mỹ
Ngày Tưởng Niệm Người Chết Trên Quê Hương VN
(Hết)
Phan Nhật Nam
danlambaovn.blogspot.com
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire