Anh gọi tên em :
Hoà Bình, Hoà Bình,
Từ đồi xương khô
Về dòng suối máu.
Anh gọi tên em :
Hoà Bình ! Hoà Bình !
Từ lời kêu than
Anh gọi tên em :
Hoà Bình, Hoà Bình,
Từ Thiên An Môn
Một ngày đẫm máu.
Anh gọi tên em :
Hoà Bình ! Hoà Bình !
Ở Somalie, trẻ thơ gục chết !
Gọi thầm tên em,
Gào réo tên em :
Hoà Bình, Hoà Bình !
Ở nơi đâu xa ?
Về đây bên anh,
Với trái đất này, bầm máu chiến tranh !
Anh gọi tên em :
Hoà Bình, Hoà Bình,
Rừng sâu chôn thây,
Biển Đông vùi xác,
Anh gọi tên em :
Hoà Bình ! Hoà Bình !
Sarajevo
Một trời lửa khói.
Gọi thầm tên em,
Gào réo tên em :
Hoà Bình, Hoà Bình !
Ở nơi đâu xa ?
Về đây bên anh,
Với trái đất này, bầm máu chiến tranh !
Em đã về
Trên bức tường đổ giữa Bá-Linh,
Trong mắt người mẹ Nga,
Bên giếng dầu bốc cháy.
Em đã về
Sau hai cuộc Thế chiến,
Em sẽ về
Hàn gắn mọi vết thương.
Em sẽ về ôm ấp từng nát tan,
Em sẽ về trên những quầng mắt thâm,
Em sẽ về tha thứ lời dối gian,
Em sẽ về hôn môi người tình xưa…
Paris 01.1993Anh gọi tên em :
Hoà Bình, Hoà Bình,
Từ Thiên An Môn
Một ngày đẫm máu.
Anh gọi tên em :
Hoà Bình ! Hoà Bình !
Ở Somalie, trẻ thơ gục chết !
Gọi thầm tên em,
Gào réo tên em :
Hoà Bình, Hoà Bình !
Ở nơi đâu xa ?
Về đây bên anh,
Với trái đất này, bầm máu chiến tranh !
Anh gọi tên em :
Hoà Bình, Hoà Bình,
Rừng sâu chôn thây,
Biển Đông vùi xác,
Anh gọi tên em :
Hoà Bình ! Hoà Bình !
Sarajevo
Một trời lửa khói.
Gọi thầm tên em,
Gào réo tên em :
Hoà Bình, Hoà Bình !
Ở nơi đâu xa ?
Về đây bên anh,
Với trái đất này, bầm máu chiến tranh !
Em đã về
Trên bức tường đổ giữa Bá-Linh,
Trong mắt người mẹ Nga,
Bên giếng dầu bốc cháy.
Em đã về
Sau hai cuộc Thế chiến,
Em sẽ về
Hàn gắn mọi vết thương.
Em sẽ về ôm ấp từng nát tan,
Em sẽ về trên những quầng mắt thâm,
Em sẽ về tha thứ lời dối gian,
Em sẽ về hôn môi người tình xưa…
Hoà Bình, Hoà Bình,
Từ Thiên An Môn
Một ngày đẫm máu.
Anh gọi tên em :
Hoà Bình ! Hoà Bình !
Ở Somalie, trẻ thơ gục chết !
Gọi thầm tên em,
Gào réo tên em :
Hoà Bình, Hoà Bình !
Ở nơi đâu xa ?
Về đây bên anh,
Với trái đất này, bầm máu chiến tranh !
Anh gọi tên em :
Hoà Bình, Hoà Bình,
Rừng sâu chôn thây,
Biển Đông vùi xác,
Anh gọi tên em :
Hoà Bình ! Hoà Bình !
Sarajevo
Một trời lửa khói.
Gọi thầm tên em,
Gào réo tên em :
Hoà Bình, Hoà Bình !
Ở nơi đâu xa ?
Về đây bên anh,
Với trái đất này, bầm máu chiến tranh !
Em đã về
Trên bức tường đổ giữa Bá-Linh,
Trong mắt người mẹ Nga,
Bên giếng dầu bốc cháy.
Em đã về
Sau hai cuộc Thế chiến,
Em sẽ về
Hàn gắn mọi vết thương.
Em sẽ về ôm ấp từng nát tan,
Em sẽ về trên những quầng mắt thâm,
Em sẽ về tha thứ lời dối gian,
Em sẽ về hôn môi người tình xưa…
Paris 01.1993Anh gọi tên em :
Hoà Bình, Hoà Bình,
Từ Thiên An Môn
Một ngày đẫm máu.
Anh gọi tên em :
Hoà Bình ! Hoà Bình !
Ở Somalie, trẻ thơ gục chết !
Gọi thầm tên em,
Gào réo tên em :
Hoà Bình, Hoà Bình !
Ở nơi đâu xa ?
Về đây bên anh,
Với trái đất này, bầm máu chiến tranh !
Anh gọi tên em :
Hoà Bình, Hoà Bình,
Rừng sâu chôn thây,
Biển Đông vùi xác,
Anh gọi tên em :
Hoà Bình ! Hoà Bình !
Sarajevo
Một trời lửa khói.
Gọi thầm tên em,
Gào réo tên em :
Hoà Bình, Hoà Bình !
Ở nơi đâu xa ?
Về đây bên anh,
Với trái đất này, bầm máu chiến tranh !
Em đã về
Trên bức tường đổ giữa Bá-Linh,
Trong mắt người mẹ Nga,
Bên giếng dầu bốc cháy.
Em đã về
Sau hai cuộc Thế chiến,
Em sẽ về
Hàn gắn mọi vết thương.
Em sẽ về ôm ấp từng nát tan,
Em sẽ về trên những quầng mắt thâm,
Em sẽ về tha thứ lời dối gian,
Em sẽ về hôn môi người tình xưa…
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire