Nửa đêm hoa quỳnh nở
Gửi chút hương cho đời
Sáng ra hương tan mất
Sáng ra tình pha phôi
Đời người hư hay thực
Thoáng hương em đâu rồi
Gửi chút hương cho đời
Sáng ra hương tan mất
Sáng ra tình pha phôi
Đời người hư hay thực
Thoáng hương em đâu rồi
Dạ Khúc - Bài Nhạc Quỳnh Cuối Cùng (Phạm Anh Dũng - Thu Vàng)
Ðêm khuya giăng sầu, hương thơm hoa Quỳnh lắng sâu
Một vì sao thấp thoáng, trong đêm tối mênh mang
Dòng lệ ai tê tái, thấm ướt không gian buồn đêm dài
Ðêm buông u hoài, bâng khuâng ta chờ bóng ai
Một mình ta đứng đó, mong thấy dáng thương yêu
Tìm hình ai trong gió, tim ta nỗi cô liêu tan theo
Rồi từ xa tiếng dương cầm
Thoảng theo gió ai khẽ hát cung trầm ?
Tình đến rồi đi, mà sao lòng vẫn mong chờ
Biết bao nhiêu nhớ thương!
Sao đêm lu mờ, cho ta thêm sầu ngẩn ngơ
Lệ ai rơi bến cũ, thu vẫn đến trong mưa
Quỳnh hoa buông cánh rũ, xa cách mãi muôn trùng … Người ơi!
*
* *
* *
Với Quỳnh
Nhạc: Phạm Anh Dũng-Thơ: Phạm Ngọc - Quỳnh Lan hát
Này Quỳnh hỡi!
Cánh môi em, thật xinh
Rượu nồng uống, cùng hát khúc, giao tình
Thóang nhanh, hoa héo, lệ rơi
Gió mưa tơi bời, khắp trời.
Quỳnh hoa, rũ tàn,
Màu trắng, úa mờ
Và Quỳnh Hương lặng chìm, xa xa lạnh vắng (PAD)
*
* *
* *
Quỳnh Lan - Quỳnh Lệ - Quỳnh Như
Phạm Anh Dũng-Phạm Ngọc
Quỳnh Lan trình bày
Nhụy quỳnh hoa ứa lệ
Cánh rũ, hương nhạt nhòa
*
* *
* *
Tiếng Hát Liêu Trai - Phạm Anh Dũng - Bảo Yến
Tiếng hát xanh xao buồn, vọng về từ ngàn xưa
Trong đêm dài loài sâu nhớ mưa
Trăng tàn, từ thuở hồn hoang
Tiếng hát chơi vơi buồn, tựa dòng sông cuốn xa
Mây giăng đầy, bầy chim ngủ say
Sương mờ, giọt lạnh bay bay
Tìm đâu ... tìm đâu những ngón tay mềm
Còn đâu mùi hương tóc đẫm sương đêm
Một loài hoa đã vỡ ... vỡ trong tâm hồn
Rượu đắng, khói thuốc cay trên môi
Tiếng hát bên kia đồi, lạnh về dậy lòng đau
Hoa không mầu, làn hương héo quên
Sao rụng, giọt lệ chìm sâu
Tiếng hát liêu trai tàn, lạnh hồn như oán than
Không gian mờ, nhẹ cơn gió lay
Trên cành một chiếc lá rơi
Trong đêm dài loài sâu nhớ mưa
Trăng tàn, từ thuở hồn hoang
Tiếng hát chơi vơi buồn, tựa dòng sông cuốn xa
Mây giăng đầy, bầy chim ngủ say
Sương mờ, giọt lạnh bay bay
Tìm đâu ... tìm đâu những ngón tay mềm
Còn đâu mùi hương tóc đẫm sương đêm
Một loài hoa đã vỡ ... vỡ trong tâm hồn
Rượu đắng, khói thuốc cay trên môi
Tiếng hát bên kia đồi, lạnh về dậy lòng đau
Hoa không mầu, làn hương héo quên
Sao rụng, giọt lệ chìm sâu
Tiếng hát liêu trai tàn, lạnh hồn như oán than
Không gian mờ, nhẹ cơn gió lay
Trên cành một chiếc lá rơi
*
* *
* *
*
* *
* *
Quỳnh Chờ Trăng Lên
gió lùa tia nắng vào mây xám
gió vờn trên nụ hoa lay lay
gió phủ tơ mềm lên muôn lá
mắt huyền chờ trăng đêm mơ say
chiều dần mờ xa mềm nhung nhớ
vương bóng hoàng hôn màu hoa phai
sợi nắng tâm thơ viết trên lá
lời thương dành cho trăng đêm nay
gió lùa nắng ngủ trong sương trắng
đàn chim vỗ cánh tìm đường bay
tóc đêm nhoà hương loang đêm vắng
quỳnh chờ trăng lên hôn môi say
dâng dâng rất nhẹ đêm như thơ
lặng nghe bước trăng đang đi về
lặng nghe đêm thơm quỳnh hé nụ
yêu thương dâng ngát giữa trời khuya.
Thiên Di 22. 10
gió lùa tia nắng vào mây xám
gió vờn trên nụ hoa lay lay
gió phủ tơ mềm lên muôn lá
mắt huyền chờ trăng đêm mơ say
chiều dần mờ xa mềm nhung nhớ
vương bóng hoàng hôn màu hoa phai
sợi nắng tâm thơ viết trên lá
lời thương dành cho trăng đêm nay
gió lùa nắng ngủ trong sương trắng
đàn chim vỗ cánh tìm đường bay
tóc đêm nhoà hương loang đêm vắng
quỳnh chờ trăng lên hôn môi say
dâng dâng rất nhẹ đêm như thơ
lặng nghe bước trăng đang đi về
lặng nghe đêm thơm quỳnh hé nụ
yêu thương dâng ngát giữa trời khuya.
Thiên Di 22. 10
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire