“Hôm đó đúng vào ngày 28/8/63 giữa một đám đông gồm 250 ngàn người đổ về từ khắp nơi, Martin Luther King đã đọc lời diễn từ: “Rồi
có một ngày trên những ngọn đồi đất đỏ của Georgia, con của nô lệ và
con của chủ nô sẽ ngồi lại cùng nhau bên bàn ăn của tình huynh đệ. rồi
có một ngày vùng đất hoang mạc Mississippi, bức bối vì hơi nóng của bất
công và áp bức, sẽ chuyển mình để trở thành ốc đảo của tự do và công
bằng. Tôi đã mơ giấc mơ này…”
— Cũng đúng vào cái ngày mục sư Martin Luther King đọc bài
diễn văn “Tôi có một giấc mơ”, hai mươi bốn năm sau, ngày 28/08/87 đã có
những người con Việt Nam âm thầm ngã xuống cho tự do của quê hương họ.
Nơi những người Kháng chiến quân này nằm lại chỉ còn cách biên giới đất
mẹ vào khoảng 20 cây số. Đó là Phó đề đốc Hoàng Cơ Minh và những chiến
hữu của ông – những con người yêu nước hơn xa mạng sống của chính mình –
trên con đường Đông Tiến.”Nguồn: Một Thoáng Hương Xưa (Radio Chân Trời Mới)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire