- Thức Cùng Quê Hương
- Chuyện Buồn Tháng Tư
- Lời Trước Nghĩa Trang
- Vác Xác Anh
- Chuyện Buồn Tháng Tư
- Lời Trước Nghĩa Trang
- Vác Xác Anh
Thức Cùng Quê Hương -
Sáng tác, trình bày Hoài Điệp Hạ Phương
*
* *
* *
Chuyện Buồn Tháng Tư
- Đan Thanh giới thiệu
*
* *
* *
Lời Trước Nghĩa Trang
Thơ Trạch Gầm-Nhạc:Nguyễn Hữu Tân-Tiếng hát: Tuấn Khải
Tao sống đến ngày cuối cùng cuộc chiến
Được cái hơn mầy nhìn thấy đau thương
Đành làm người ngu đổ thừa vận nước
Uổng cả tháng ngày gối đá nằm sương
Mầy đã hơn tao vì mầy đã chết
Hưởng chút lể nghi hưởng chút ân cần
Có được người thân cho lời nuối tiếc
Còn tao bây giờ sống cũng như không
Mầy có tin không quê hương đã mất
Giữa lúc bọn tao nguyên vẹn hình hài
Đâu thuở quân trường đâu thời huấn nhục
Để nhận lấy ngày khốn nạn hôm nay
Một lũ đàn anh tan hàng cuốn gói
Bỏ mặc bọn tao đứng khóc dưới cờ
Món nợ tang bồng bao giờ trả nổi
Mất cả Sơn Hà cứ tưởng như mơ
Giờ chẳng dám nhìn ngay vào mắt Mẹ
Cũng chẳng đủ lời tâm sự cùng Cha
Đành đến thăm mầy những thằng đã chết
Ngày... Quê Hương còn lắm nỗi thiết tha.
Được cái hơn mầy nhìn thấy đau thương
Đành làm người ngu đổ thừa vận nước
Uổng cả tháng ngày gối đá nằm sương
Mầy đã hơn tao vì mầy đã chết
Hưởng chút lể nghi hưởng chút ân cần
Có được người thân cho lời nuối tiếc
Còn tao bây giờ sống cũng như không
Mầy có tin không quê hương đã mất
Giữa lúc bọn tao nguyên vẹn hình hài
Đâu thuở quân trường đâu thời huấn nhục
Để nhận lấy ngày khốn nạn hôm nay
Một lũ đàn anh tan hàng cuốn gói
Bỏ mặc bọn tao đứng khóc dưới cờ
Món nợ tang bồng bao giờ trả nổi
Mất cả Sơn Hà cứ tưởng như mơ
Giờ chẳng dám nhìn ngay vào mắt Mẹ
Cũng chẳng đủ lời tâm sự cùng Cha
Đành đến thăm mầy những thằng đã chết
Ngày... Quê Hương còn lắm nỗi thiết tha.
*
* *
* *
Vác Xác Anh
- Sáng tác: Đăng Trình (Hoàng Châu) - Đặng Vi trình bày
*
* *
*
* *
Vinh Danh Cờ Vàng
*
* *
* *
Con Đường Tôi Về -
Sáng tác: Lê Tín Hương-Tiếng hát: Ngọc Lan
Con đường tôi về, còn lá me xanh,
Còn dòng sông nhỏ, êm đềm uốn quanh.
Còn em thơ nhìn, ánh mắt lạc loài,
Manh áo rách vai, cợt đùa với da!
Sáng trong bầu trời, mầu da sạm tối.
Con đường tôi về, rực nắng ban mai,
Còn hàng hoa đỏ, mùa hè thắm tươi
Còn em ngày nào, áo trắng thẹn cười
Nay đã vào đời, nụ hồng lả lơi
Phong sương dạn dầy, tuổi xuân đọa đầy.
Khi tôi về, tình quê hương ngạt ngào
Khi tôi về, lòng yêu thương dạt dào
Kỷ niệm xưa năm nào, đầy vơi trong tim đau!
Khi tôi về, nhìn dân tôi ngỡ ngàng
Khi tôi về, nhìn quê hương điêu tàn
Nhìn tuổi thơ nghèo nàn, nuôi đời trong dối gian!
Con đường tôi về, còn tiếng chim ca
Còn hàng phố nhỏ, nhập nhòa bóng ma.
Còn anh mệt nhoài, trên đôi nạng gỗ
Trên chiếc xe lô, lê giữa chợ đời
Nuôi thân khô cằn, giọt mồ hôi rơi!
Con đường tôi về, còn đó như xưa
Nhưng người năm cũ, là xác chưa đưa
Cha về tử tù, đau thương hao mòn
Mẹ quê gầy còm, mong manh áo vá
Vá được áo đời, hồn rách tả tơi.
Khi tôi về, tình quê hương ngạt ngào
Khi tôi về, lòng yêu thương dạt dào
Kỷ niệm xưa năm nào, đầy vơi trong tim đau!
Khi tôi về, nhìn dân tôi ngỡ ngàng
Khi tôi về, nhìn quê hương điêu tàn
Nhìn tuổi thơ nghèo nàn, nuôi đời trong dối gian!
Con đường tôi về, còn tiếng chim ca
Còn hàng phố nhỏ, nhập nhòa bóng ma.
Còn anh mệt nhoài, trên đôi nạng gỗ
Trên chiếc xe lô, lê giữa chợ đời
Nuôi thân khô cằn, giọt mồ hôi rơi!
Con đường tôi về, còn đó như xưa
Nhưng người năm cũ, là xác chưa đưa
Cha về tử tù, đau thương hao mòn
Mẹ quê gầy còm, mong manh áo vá
Vá được áo đời, hồn rách tả tơi.
Còn dòng sông nhỏ, êm đềm uốn quanh.
Còn em thơ nhìn, ánh mắt lạc loài,
Manh áo rách vai, cợt đùa với da!
Sáng trong bầu trời, mầu da sạm tối.
Con đường tôi về, rực nắng ban mai,
Còn hàng hoa đỏ, mùa hè thắm tươi
Còn em ngày nào, áo trắng thẹn cười
Nay đã vào đời, nụ hồng lả lơi
Phong sương dạn dầy, tuổi xuân đọa đầy.
Khi tôi về, tình quê hương ngạt ngào
Khi tôi về, lòng yêu thương dạt dào
Kỷ niệm xưa năm nào, đầy vơi trong tim đau!
Khi tôi về, nhìn dân tôi ngỡ ngàng
Khi tôi về, nhìn quê hương điêu tàn
Nhìn tuổi thơ nghèo nàn, nuôi đời trong dối gian!
Con đường tôi về, còn tiếng chim ca
Còn hàng phố nhỏ, nhập nhòa bóng ma.
Còn anh mệt nhoài, trên đôi nạng gỗ
Trên chiếc xe lô, lê giữa chợ đời
Nuôi thân khô cằn, giọt mồ hôi rơi!
Con đường tôi về, còn đó như xưa
Nhưng người năm cũ, là xác chưa đưa
Cha về tử tù, đau thương hao mòn
Mẹ quê gầy còm, mong manh áo vá
Vá được áo đời, hồn rách tả tơi.
Khi tôi về, tình quê hương ngạt ngào
Khi tôi về, lòng yêu thương dạt dào
Kỷ niệm xưa năm nào, đầy vơi trong tim đau!
Khi tôi về, nhìn dân tôi ngỡ ngàng
Khi tôi về, nhìn quê hương điêu tàn
Nhìn tuổi thơ nghèo nàn, nuôi đời trong dối gian!
Con đường tôi về, còn tiếng chim ca
Còn hàng phố nhỏ, nhập nhòa bóng ma.
Còn anh mệt nhoài, trên đôi nạng gỗ
Trên chiếc xe lô, lê giữa chợ đời
Nuôi thân khô cằn, giọt mồ hôi rơi!
Con đường tôi về, còn đó như xưa
Nhưng người năm cũ, là xác chưa đưa
Cha về tử tù, đau thương hao mòn
Mẹ quê gầy còm, mong manh áo vá
Vá được áo đời, hồn rách tả tơi.
*
* *
* *
Chuyện buồn ngày xuân -
Nhạc Lam Phương-Giao Linh trình bày
*
* *
*
* *
Kinh Khổ -
Nhạc: Trầm Tử Thiêng-Diễm Liên, Y Phương trình bày
Mẹ ngồi nguyện cầu hằng bao đêm
Lời kinh vọng xa thật êm đềm
Mẹ cầu cho con. Vượt qua ngày tròn
Mẹ cầu cho em tuổi trời xanh còn nguyên đừng biến mất
Người về một ngày một lưa thưa
Người đi càng đêm càng đông dần
Từng dài âu lo. Từng đêm đợi chờ. Mộng thật cam go
Miễn là mai niềm đau thành nụ cười
Xin cho me. Tròn lời kinh đêm nay
Người sẽ về. Trước khi mẹ khuất núi
Xin cho me. Ngoài trời im kinh động.
Người sẽ về. Dù rách rưới tả tơi.
Người về một giờ một đông thêm
Người đi càng giây càng thưa dần
Rồi ngày sinh ly. Rồi đêm từ biệt.
Còn lại đêm nay với vòng tay tình yêu người và người
Lời nguyện cầu này cho nhau
Từ khi loạn ly vào đêm đầu
Tình người tiêu hao. Niềm tin bội bạc
Gà giục sang canh mãi ngoài hiên đầu tỏ tròn tiếng gáy
Lạnh lùng một ngày một qua mau
Lời kinh mù sương mờ trên đầu
Mộng chờ sau đêm. Ngày mai thật lạ. Thù hằn anh em
Bỗng nhìn nhau gọi nhau thật đậm đà
Xin cho me. Trọn niềm tin đêm nay.
Người sẽ về. Trước khi trời bủa tối
Xin cho me. Một giờ im kinh động.
Người sẽ về. Dù rách rưới tả tơi
Người về một giờ một đông thêm
Người đi càng giây càng không còn
Một thời điêu linh. Một phen hoạn nạn
Còn lại hôm nay những lời kinh tình yêu đầy nhiệm mầu
Lời kinh vọng xa thật êm đềm
Mẹ cầu cho con. Vượt qua ngày tròn
Mẹ cầu cho em tuổi trời xanh còn nguyên đừng biến mất
Người về một ngày một lưa thưa
Người đi càng đêm càng đông dần
Từng dài âu lo. Từng đêm đợi chờ. Mộng thật cam go
Miễn là mai niềm đau thành nụ cười
Xin cho me. Tròn lời kinh đêm nay
Người sẽ về. Trước khi mẹ khuất núi
Xin cho me. Ngoài trời im kinh động.
Người sẽ về. Dù rách rưới tả tơi.
Người về một giờ một đông thêm
Người đi càng giây càng thưa dần
Rồi ngày sinh ly. Rồi đêm từ biệt.
Còn lại đêm nay với vòng tay tình yêu người và người
Lời nguyện cầu này cho nhau
Từ khi loạn ly vào đêm đầu
Tình người tiêu hao. Niềm tin bội bạc
Gà giục sang canh mãi ngoài hiên đầu tỏ tròn tiếng gáy
Lạnh lùng một ngày một qua mau
Lời kinh mù sương mờ trên đầu
Mộng chờ sau đêm. Ngày mai thật lạ. Thù hằn anh em
Bỗng nhìn nhau gọi nhau thật đậm đà
Xin cho me. Trọn niềm tin đêm nay.
Người sẽ về. Trước khi trời bủa tối
Xin cho me. Một giờ im kinh động.
Người sẽ về. Dù rách rưới tả tơi
Người về một giờ một đông thêm
Người đi càng giây càng không còn
Một thời điêu linh. Một phen hoạn nạn
Còn lại hôm nay những lời kinh tình yêu đầy nhiệm mầu
*
* *
* *
- Tháng Tư thuở ấy! Hoàng Oanh ngâm thơ
- Tôi Cố Bám - Nhạc Nguyễn Đình Toàn - Hạt Sương Khuya trình bày
Anh nhớ tháng Tư thuở ấy không ?
Vết chem. sau lưng đất nhuộm hồng
Những người có cánh bay đi mất
Để người còn lại xót non sông
Anh nhớ tháng Tư thuở ấy không ?
Thành phố đổi tên sử đổi dòng
Biết bao người trôi trên biển cả
Tìm nắng trong đêm giữa biển Đông
Anh nhớ tháng Tư thuở ấy không ?
Người người lên núi kẻ lên rừng
Hành trang mang theo bia dựng mộ
Chôn sống đời mình dưới bóng trăng
Anh nhớ tháng Tư thuở ấy không ?
Tháng Tư chồng chất phận lưu vong
Nhiều người cúi mặt quên ngày cũ
Có kẻ đau lòng vời vợi trông ….
*
* *
* *
Sài Gòn Chỉ Vui Khi Các Anh Về -
Nhạc và lời: Bảo Chương-KhanhLy
*
* *
* *
Saigon ơi vĩnh biệt -
Nhạc Nam Lộc - Tiếng hát Lưu Hồng
Giai điệu tháng tư -
Sáng tác ; trình bày Dzuylynh
một nốt trầm... úp lên cung, nhấn chìm ngày tháng lao lung
một nốt giáng... xuống thân Em người viễn xứ lưu vong
một nốt thăng... tiễn đưa Anh oan hồn tử sĩ
một nốt đen... liệm xác Mẹ... liệm xác Mẹ Việt-Nam bi thương!
một nốt trắng, kết vành khăn tang tổ quốc
một nốt lặng, ngưng nỗi hờn vọng quốc bốn mươi năm
mây xám buồn xòe tay bóp chặt phím gió
tiếng đàn đêm như tiếng khèn khóc lá xa rừng
ta chừng nghe lời quạ sám hối trên non...
đêm Tháng Tư rền tiếng dế than mỏi mòn
đám mây đen nhuộm u ám nửa vầng trăng
sao giai điệu hoài nức nở băn khoăn?
sao cung điệu còn hằn dấu thê lương?
sao cung điệu còn vật vã giữa canh trường!
một dấu luyến, cho ngọt lời ca dao Mẹ
nhủ trăm con luân lạc nửa kiếp thiên di
một dấu hoàn, nhắn gửi những đứa con yêu
nhớ quay về khởi từ một chốn ra đi...
một dấu bình, mong ngày an hòa không xa
một dấu coda, gọi ta về lại chốn quê nhà
giai điệu buồn gọi hồn thiêng núi sông
giai điệu buồn... mặc khải Tháng Tư Đen!
một nốt giáng... xuống thân Em người viễn xứ lưu vong
một nốt thăng... tiễn đưa Anh oan hồn tử sĩ
một nốt đen... liệm xác Mẹ... liệm xác Mẹ Việt-Nam bi thương!
một nốt trắng, kết vành khăn tang tổ quốc
một nốt lặng, ngưng nỗi hờn vọng quốc bốn mươi năm
mây xám buồn xòe tay bóp chặt phím gió
tiếng đàn đêm như tiếng khèn khóc lá xa rừng
ta chừng nghe lời quạ sám hối trên non...
đêm Tháng Tư rền tiếng dế than mỏi mòn
đám mây đen nhuộm u ám nửa vầng trăng
sao giai điệu hoài nức nở băn khoăn?
sao cung điệu còn hằn dấu thê lương?
sao cung điệu còn vật vã giữa canh trường!
một dấu luyến, cho ngọt lời ca dao Mẹ
nhủ trăm con luân lạc nửa kiếp thiên di
một dấu hoàn, nhắn gửi những đứa con yêu
nhớ quay về khởi từ một chốn ra đi...
một dấu bình, mong ngày an hòa không xa
một dấu coda, gọi ta về lại chốn quê nhà
giai điệu buồn gọi hồn thiêng núi sông
giai điệu buồn... mặc khải Tháng Tư Đen!
*
* *
* *
Tiếc thương -
Nhạc: Anh Bằng - Thơ: Cao Tần -
Hạt Sương Khuya trình bày
Không nhận ra người nữa
Đầu người vỡ tan rồi
Toàn thân đầy vết đạn
Ôi tượng hình tả tơi
Súng trận không còn đó
Nón sắt vương nơi nào
Bệ ngồi trơ sương gió
Người ơi người về đâu?
Tôi vịn vào pho tượng
Tượng trách non sông mình
Rằng sao tàn lửa khói
Hận thù vẫn sục sôi?
Linh hồn tôi rơi lệ
Chạnh nhớ xưa nơi này
Bao người vì quê hương
Chết trong mộ tiếc thương
Viên đạn ai thù oán
Bắn nát pho tượng này
Để giờ lật trang sử
Run mười đầu ngón tay
Run mười đầu ngón tay
Viên đạn ai thù oán
Bắn nát pho tượng này
Để giờ lật trang sử
Run mười đầu ngón tay ...
Đầu người vỡ tan rồi
Toàn thân đầy vết đạn
Ôi tượng hình tả tơi
Súng trận không còn đó
Nón sắt vương nơi nào
Bệ ngồi trơ sương gió
Người ơi người về đâu?
Tôi vịn vào pho tượng
Tượng trách non sông mình
Rằng sao tàn lửa khói
Hận thù vẫn sục sôi?
Linh hồn tôi rơi lệ
Chạnh nhớ xưa nơi này
Bao người vì quê hương
Chết trong mộ tiếc thương
Viên đạn ai thù oán
Bắn nát pho tượng này
Để giờ lật trang sử
Run mười đầu ngón tay
Run mười đầu ngón tay
Viên đạn ai thù oán
Bắn nát pho tượng này
Để giờ lật trang sử
Run mười đầu ngón tay ...
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire