Hôm Thứ Hai 10-10-2016, trong cuộc hội thảo bàn tròn về an ninh mạng
cũng như vai trò của Internet tại vùng “thung lũng điện tử” của
California, Ngoại Trưởng John Kerry tuyên bố “tôi và ông John McCain
cùng bắt tay nhau khởi xướng, gỡ bỏ cấm vận gồm cả thương mại và bây giờ
không còn tàn dư Cộng Sản Chủ Nghĩa (ở Việt Nam) vốn chỉ là một lý
thuyết kinh tế và kế hoạch.” Việt Nam bây giờ vẫn còn là “một nước độc
tài độc đảng và vẫn còn đàn áp nhân quyền bên cạnh những vấn đề khác.”
Ngoại Trưởng Kerry thấy CSVN khác với chân dung và hiện tình của CSVN có thể vì não trạng Phản Chiến cố hữu của Ông trong thời Phản Chiến Mỹ thiên tả đã chống Chiến tranh VN khiến chánh quyền Mỹ buộc phải phản bội đồng minh VNCH và quân đội Mỹ lần đầu phải rút quân khỏi VN như thua trận ra khỏi thành. Có thể vì lý do tình cảm cá nhân với CSVN là chế độ Ông có góp bàn tay vận động cho Mỹ gọi là bình thường hoá bang giao với CSVN, giao thương với CSVN. Và cũng có thể Ông Kerry ưu ái CSVN trong thời Ông được TT Obama đồng đảng Dân Chủ với Ông cử Ông làm Ngoại Trưởng Mỹ.
Thực tế và thực sự tình hình VNCS không giống như cái nhìn cá nhân, chủ quan, duy ý chí của Ông Kerry. Sự thật là CS chỉ đổi mới kinh tế, chớ hoàn toàn không đổi mới chánh trị một chút nào. Chẳng những Đảng CSVN cố giữ tàn dư CS, mà còn giữ nguyên hình, và nội dung chánh trị của chủ nghĩa CS nữa. CSVN vẫn lấy tư tưởng Hồ chí Minh làm “chủ đạo” và dùng Đảng CSVN làm thể chế cai trị nhân dân VN. CS phát huy số lượng đảng viên lên hơn 4% dân số VN. CS mở rộng phạm vi chi phối của Đảng CS, biến chế độ, thể chế CSVN thành độc tài đảng trị toàn diện.
Về hình thức, CSVN hiến pháp hoá độc quyền của Đảng CS, CS nhấn mạnh và khẳng định bằng điều 4 trong Hiến Pháp CSVN. Với điều 4 ấy, CSVN củng cố quyền tối cao, tối thượng và độc quyền thống trị đất nước và nhân dân VN. Về thực tế Đảng CSVN vẫn là đảng lãnh đạo nhà nước, quản lý nhân dân, làm chủ đất nước. Nhà cầm quyền CSVN không có tam quyền phân lập thực chất. Thực chất Chánh phủ, Quốc Hội và Toà án đều nằm trọn trong tay Đảng CS, và đảng viên CS. Quân đội CSVN cũng thế do Quân Uỷ Trung ương chỉ huy, mà Tổng bí thư Đảng là chủ tịch “sếp sòng” quyền cao chức trọng trăm lần hơn các tướng lãnh. Toà án cũng thế, chánh án tuyên xử theo “bản án bỏ túi” do Đảng uỷ tiền chế.
Ngay chữ àn dư mà Ngoại Trưởng Kerry xài để chỉ phần còn sót lại sau khi CS suy tàn cũng là danh từ CS. Chữ này vốn là chữ CS Bắc Việt xài sau khi cưỡng chiếm được VNCH để chỉ những cái gì còn lại của VNCH mà CS Bắc Việt gọi là “Mỹ, Nguỵ” sau khi Phản Chiến Mỹ trong đó có Ô Kerry áp lực Mỹ phản bội VNCH để CS Bắc Việt tóm thu cả nước VN hồi sau 30-4-75.
Sau đó Washington bang giao với Hà nội vào 11/7/1995, các tổng thống Mỹ từ Clinton, Bush, đến Obama hơn 20 năm không hề tạo được sự thay đổi nào về chánh trị của CSVN. CSVN trước sau như một chỉ mở cửa kinh tế mà khoá chặt chánh trị.
Bây giờ sau hơn hai ba thập niên, nhân dân Mỹ và VN thấy rõ những chánh trị gia, những nhà làm chánh sách của Mỹ đã sai lầm, đã giúp cho CS Trung Quốc và VN hiện CS cũng như Nga hậu CS của Putin về ngoại giao và kinh tế là nuôi ong tay áo, nuôi khỉ dòm nhà Mỹ. Mỹ tốn kém rất nhiều tiền của để biến Nga hậu CS và TC hiện CS thành đối thủ, đối địch đáng gờm cũa Mỹ. CSVN không dám đương đầu với Mỹ nhưng Mỹ cũng chẳng chuyển biến hoà bình, chẳng chuyển hoá được dân chủ một chút nào đối với CSVN.
Trái lại TC hiện CS, Nga hậu CS quan thầy của CSVN đã lợi dụng chủ nghĩa dân tộc chống lại ý niệm Nhân quyền cho rằng nhân quyền do Mỹ và thế giới cổ võ, phải tùy theo lịch sử, văn hoá của mỗi quốc gia. Họ nhứt định không cải thiện tự do, dân chủ. TC củng cố nền tảng độc tài đảng trị toàn diện của CS tới đời thứ năm trước đại hội đảng thứ 18, với Chủ Tịch Tâp cận Bình là hoàng tử đỏ thứ năm. TC cử các «hoàng tử đỏ», tức là con cháu những lãnh đạo cốt cán, để chuẩn bị thay thế cho thế hệ thứ tư để cầm cán đảng quyền, quân quyền và quyền hành chánh – tức tòan quyền thống trị đất nước và nhân dân - của Đảng CS ở TQ. Thế hệ thứ nhất khai nguyên triều đại CS với Mao Trạch Đông, thế hệ thứ hai là Đặng Tiểu Bình, thứ ba là Giang Trạch Dân và thứ tư là bộ đội Hồ Cẩm Đào – Ôn Gia Bảo.Thế hệ thứ năm là ông Tập Cận Bình, vốn là Phó chủ tịch nước lên thay Ô Hồ cẩm Đào, và ông Lý Khắc Cường, Phó Thủ Tướng sẽ lên thay ông Thủ Tướng Ôn Gia Bảo, cả hai già về hưu để an hưởng.
TC hiện CS và Nga hậu CS liên kết nhau chống Mỹ. Ở Đông Âu, Nga chiếm Crimea, khuấy rối biên giới phía đông của Ukraine, và ở Syria ủng hộ tổng thống độc tài bị dân nổi lên chống, và Mỹ ủng hộ phong trào đòi dân chủ của dân Syria. Ở Á châu Thái bình dương TC chống Mỹ trên biển, được Nga tiếp TC. Mỹ phải chuyển trục quân sự sang Á châu Thái bình dương.
TT Putin của Nga hậu CS vốn là một cựu trung tá mật vụ KGB của CS Liên xô và Chủ Tịch Tập cận Bình nguyên là hoàng tử CS thứ tám, con một trong 8 đại lão công thần CS của Mao trạch Đông. Cả hai đều có một giấc mơ, mơ về dĩ vãng Đại Hán của vua chúa Trung Hoa và Đại Nga của sa hoàng. Không phải mới đây hai nhà độc tài CS này đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu trong việc tái lập Chiến Tranh Lạnh và tái sinh đế quốc CS đệ tam quốc tế.
Kinh nghiệm lịch sử và kinh nghiệm sự sống cho thấy không chiến lược gia, không chánh trị gia, không chánh quyền ngoại quốc nào dù giàu mạnh nhứt thế giới như Mỹ, lại có thể “đánh hơi”, lại hiểu biết đúng bọn đế quốc, bọn thực dân, bọn độc tài thống trị cho bằng người dân của nước bị trị. Dân chúng sống trong gọng kềm CS, người trong cuộc, ở trong chăn mới biết chăn có rận, có cái nhìn thực tiễn, đúng đắn hơn. Như ở TC, một giáo sư đang giảng dạy ở Trường Đảng trung ương nói với tư cách dấu tên – chớ nếu nói rõ rệt tên tuổi coi như tiêu diêu sinh mạng chánh trị là cái chắc - vì bị CS thanh trừng. Vị giáo sư này nói với một tở báo lớn của Pháp, tờ Le Monde: «Vấn đề của đất nước này là không được điều hành bằng luật pháp mà bởi con người, và thế hệ lãnh đạo sắp tới sẽ không khác hiện nay bao nhiêu. Tôi không hy vọng sẽ có nhiều thay đổi».
Người Việt, người Hoa, người Hàn, người Cuba đã, đang sống trong chế độ CS, không bị CS bắt nhốt trong nhà tù nhỏ là hàng ngàn trại giam, thì cũng bị CS bỏ trong trại tù lớn là xã hội nằm trong gọng kềm CS mấy chục năm. Nên người dân trong các chế độ CS rất thực tế biết rằng CS vẫn là CS, “thằng” nào lên cũng muốn làm “chúa” dân. Thói quen độc tài đảng trị toàn diện của người CS đã trở thành bản chất thứ hai rồi. CS còn là còn độc tài. Chỉ có vứt bỏ CS đi thì mới có thay dổi, có tự do, dân chủ, nhân quyền. Đó là câu trả lời của dân chúng các nước bị CS áp bức bốc lột gởi cho Ngoại Trưởng Kerry của Mỹ./.(Vi Anh)
https://vietbao.com/a259410/ngoai-truong-kerry-lam-cs
Ngoại Trưởng Kerry thấy CSVN khác với chân dung và hiện tình của CSVN có thể vì não trạng Phản Chiến cố hữu của Ông trong thời Phản Chiến Mỹ thiên tả đã chống Chiến tranh VN khiến chánh quyền Mỹ buộc phải phản bội đồng minh VNCH và quân đội Mỹ lần đầu phải rút quân khỏi VN như thua trận ra khỏi thành. Có thể vì lý do tình cảm cá nhân với CSVN là chế độ Ông có góp bàn tay vận động cho Mỹ gọi là bình thường hoá bang giao với CSVN, giao thương với CSVN. Và cũng có thể Ông Kerry ưu ái CSVN trong thời Ông được TT Obama đồng đảng Dân Chủ với Ông cử Ông làm Ngoại Trưởng Mỹ.
Thực tế và thực sự tình hình VNCS không giống như cái nhìn cá nhân, chủ quan, duy ý chí của Ông Kerry. Sự thật là CS chỉ đổi mới kinh tế, chớ hoàn toàn không đổi mới chánh trị một chút nào. Chẳng những Đảng CSVN cố giữ tàn dư CS, mà còn giữ nguyên hình, và nội dung chánh trị của chủ nghĩa CS nữa. CSVN vẫn lấy tư tưởng Hồ chí Minh làm “chủ đạo” và dùng Đảng CSVN làm thể chế cai trị nhân dân VN. CS phát huy số lượng đảng viên lên hơn 4% dân số VN. CS mở rộng phạm vi chi phối của Đảng CS, biến chế độ, thể chế CSVN thành độc tài đảng trị toàn diện.
Về hình thức, CSVN hiến pháp hoá độc quyền của Đảng CS, CS nhấn mạnh và khẳng định bằng điều 4 trong Hiến Pháp CSVN. Với điều 4 ấy, CSVN củng cố quyền tối cao, tối thượng và độc quyền thống trị đất nước và nhân dân VN. Về thực tế Đảng CSVN vẫn là đảng lãnh đạo nhà nước, quản lý nhân dân, làm chủ đất nước. Nhà cầm quyền CSVN không có tam quyền phân lập thực chất. Thực chất Chánh phủ, Quốc Hội và Toà án đều nằm trọn trong tay Đảng CS, và đảng viên CS. Quân đội CSVN cũng thế do Quân Uỷ Trung ương chỉ huy, mà Tổng bí thư Đảng là chủ tịch “sếp sòng” quyền cao chức trọng trăm lần hơn các tướng lãnh. Toà án cũng thế, chánh án tuyên xử theo “bản án bỏ túi” do Đảng uỷ tiền chế.
Ngay chữ àn dư mà Ngoại Trưởng Kerry xài để chỉ phần còn sót lại sau khi CS suy tàn cũng là danh từ CS. Chữ này vốn là chữ CS Bắc Việt xài sau khi cưỡng chiếm được VNCH để chỉ những cái gì còn lại của VNCH mà CS Bắc Việt gọi là “Mỹ, Nguỵ” sau khi Phản Chiến Mỹ trong đó có Ô Kerry áp lực Mỹ phản bội VNCH để CS Bắc Việt tóm thu cả nước VN hồi sau 30-4-75.
Sau đó Washington bang giao với Hà nội vào 11/7/1995, các tổng thống Mỹ từ Clinton, Bush, đến Obama hơn 20 năm không hề tạo được sự thay đổi nào về chánh trị của CSVN. CSVN trước sau như một chỉ mở cửa kinh tế mà khoá chặt chánh trị.
Bây giờ sau hơn hai ba thập niên, nhân dân Mỹ và VN thấy rõ những chánh trị gia, những nhà làm chánh sách của Mỹ đã sai lầm, đã giúp cho CS Trung Quốc và VN hiện CS cũng như Nga hậu CS của Putin về ngoại giao và kinh tế là nuôi ong tay áo, nuôi khỉ dòm nhà Mỹ. Mỹ tốn kém rất nhiều tiền của để biến Nga hậu CS và TC hiện CS thành đối thủ, đối địch đáng gờm cũa Mỹ. CSVN không dám đương đầu với Mỹ nhưng Mỹ cũng chẳng chuyển biến hoà bình, chẳng chuyển hoá được dân chủ một chút nào đối với CSVN.
Trái lại TC hiện CS, Nga hậu CS quan thầy của CSVN đã lợi dụng chủ nghĩa dân tộc chống lại ý niệm Nhân quyền cho rằng nhân quyền do Mỹ và thế giới cổ võ, phải tùy theo lịch sử, văn hoá của mỗi quốc gia. Họ nhứt định không cải thiện tự do, dân chủ. TC củng cố nền tảng độc tài đảng trị toàn diện của CS tới đời thứ năm trước đại hội đảng thứ 18, với Chủ Tịch Tâp cận Bình là hoàng tử đỏ thứ năm. TC cử các «hoàng tử đỏ», tức là con cháu những lãnh đạo cốt cán, để chuẩn bị thay thế cho thế hệ thứ tư để cầm cán đảng quyền, quân quyền và quyền hành chánh – tức tòan quyền thống trị đất nước và nhân dân - của Đảng CS ở TQ. Thế hệ thứ nhất khai nguyên triều đại CS với Mao Trạch Đông, thế hệ thứ hai là Đặng Tiểu Bình, thứ ba là Giang Trạch Dân và thứ tư là bộ đội Hồ Cẩm Đào – Ôn Gia Bảo.Thế hệ thứ năm là ông Tập Cận Bình, vốn là Phó chủ tịch nước lên thay Ô Hồ cẩm Đào, và ông Lý Khắc Cường, Phó Thủ Tướng sẽ lên thay ông Thủ Tướng Ôn Gia Bảo, cả hai già về hưu để an hưởng.
TC hiện CS và Nga hậu CS liên kết nhau chống Mỹ. Ở Đông Âu, Nga chiếm Crimea, khuấy rối biên giới phía đông của Ukraine, và ở Syria ủng hộ tổng thống độc tài bị dân nổi lên chống, và Mỹ ủng hộ phong trào đòi dân chủ của dân Syria. Ở Á châu Thái bình dương TC chống Mỹ trên biển, được Nga tiếp TC. Mỹ phải chuyển trục quân sự sang Á châu Thái bình dương.
TT Putin của Nga hậu CS vốn là một cựu trung tá mật vụ KGB của CS Liên xô và Chủ Tịch Tập cận Bình nguyên là hoàng tử CS thứ tám, con một trong 8 đại lão công thần CS của Mao trạch Đông. Cả hai đều có một giấc mơ, mơ về dĩ vãng Đại Hán của vua chúa Trung Hoa và Đại Nga của sa hoàng. Không phải mới đây hai nhà độc tài CS này đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu trong việc tái lập Chiến Tranh Lạnh và tái sinh đế quốc CS đệ tam quốc tế.
Kinh nghiệm lịch sử và kinh nghiệm sự sống cho thấy không chiến lược gia, không chánh trị gia, không chánh quyền ngoại quốc nào dù giàu mạnh nhứt thế giới như Mỹ, lại có thể “đánh hơi”, lại hiểu biết đúng bọn đế quốc, bọn thực dân, bọn độc tài thống trị cho bằng người dân của nước bị trị. Dân chúng sống trong gọng kềm CS, người trong cuộc, ở trong chăn mới biết chăn có rận, có cái nhìn thực tiễn, đúng đắn hơn. Như ở TC, một giáo sư đang giảng dạy ở Trường Đảng trung ương nói với tư cách dấu tên – chớ nếu nói rõ rệt tên tuổi coi như tiêu diêu sinh mạng chánh trị là cái chắc - vì bị CS thanh trừng. Vị giáo sư này nói với một tở báo lớn của Pháp, tờ Le Monde: «Vấn đề của đất nước này là không được điều hành bằng luật pháp mà bởi con người, và thế hệ lãnh đạo sắp tới sẽ không khác hiện nay bao nhiêu. Tôi không hy vọng sẽ có nhiều thay đổi».
Người Việt, người Hoa, người Hàn, người Cuba đã, đang sống trong chế độ CS, không bị CS bắt nhốt trong nhà tù nhỏ là hàng ngàn trại giam, thì cũng bị CS bỏ trong trại tù lớn là xã hội nằm trong gọng kềm CS mấy chục năm. Nên người dân trong các chế độ CS rất thực tế biết rằng CS vẫn là CS, “thằng” nào lên cũng muốn làm “chúa” dân. Thói quen độc tài đảng trị toàn diện của người CS đã trở thành bản chất thứ hai rồi. CS còn là còn độc tài. Chỉ có vứt bỏ CS đi thì mới có thay dổi, có tự do, dân chủ, nhân quyền. Đó là câu trả lời của dân chúng các nước bị CS áp bức bốc lột gởi cho Ngoại Trưởng Kerry của Mỹ./.(Vi Anh)
https://vietbao.com/a259410/ngoai-truong-kerry-lam-cs
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire