jeudi 21 juillet 2022

Nếu Mai Ngày

Tôi đã sống những ngày 
Như con sâu mỏi 
Co thân gầy đo nỗi bơ vơ 
Nghe mưa về, 
Nghe gió ra đi 
Tôi đã sống những ngày 
Thôi sống cho qua 
 (NĐT)
Dòng nhạc ấy giữ lại cho mình một tình yêu đơn sơ, một niềm yêu lãng mạn dẫu đất đen dường đã len vào hồn ta, dẫu đời chẳng còn ai.  Một giọt sương trong một mầm lá mỏng, một ánh trăng phai một chiếc lá mừng đổi hương nồng…  Ngôn ngữ mến yêu của chúng ta đẹp hơn khi dội được vào lòng những hình ảnh những cảm niệm những tiếng khóc những nỗi niềm.  Chẳng biển rộng sông dài, chẳng núi cao vực sâu, chỉ là những tiếng võ vàng khua động giữa thâm tâm.  Nơi những lời không nói được, NĐT  đã gói vào những âm vang ray rứt khổ đau cho mình cất tiếng.  Nghe với nhau để chung hòa, hát một mình để khóc.  Để khóc… Và mừng, vì chính lúc thoát ra được những âm vang ray rứt khổ đau ấy mà mình tìm lại được mình tìm lại được nhau.  Mai sau dù có bao giờ…  
( Lưu Na ).

Nếu Mai Ngày 
Nếu mai ngày như con sâu nằm trong mắt bão
Anh sống sót trở về
Anh sống sót trở về
Em có còn, em có còn hay em đã đi
Anh cũng xin Cảm ơn em,
Cảm ơn đời đã cho anh thấy lại
Những tan thương biến đổi đầy vơi

Áo rách không che hồn tơi tả
Lối cũ đà thay nhiều cây lá
Trời đất cũng bơ vơ
chiều nhớ vẫn tuôn mưa
Dòng sông dài vẫn chảy xuôi đẩy đưa
Khóm liễu bên hiên nhà nghiêng ngả
Lối cũ đà thay nhiều cây lá
Và nước mắt vi vu
Còn trong khói xanh lơ
Thầm vươn trên những mái rêu hoen mờ
Mênh mông Mênh mông
Chiều buôn tóc mềm

Chuông xa chuông xa còn gieo tiếng buồn
Mùi lá ải nào thơm quanh đây
Lời khấn nguyện làm run chân ai
Vườn cỏ hoa xác xơ dế buồn kêu bầy
Đời vắng tanh như chẳng ai
Dám mong chờ ai nữa
Thôi nước mắt xin đừng rơi
Thôi gió rét xin ngừng lay
Cho ngày về đã tả tơi này
Còn một niềm tin
cuối đường đắng cay  

Nếu Mai Ngày 
Nhạc: Nguyễn Đình Toàn - Trần Trung Đạo trình bày 

 
  
  

*
*     * 

 

Một Ngày Sau Chiến Tranh (Nguyễn Đình Toàn - Trần Trung Đạo)

Anh Trần Trung Đạo, người có giọng hát mộc mạc, mang âm hưởng của địa phương, xoáy thẳng vào lòng người sẽ mang đến cho chúng ta nhiều xúc động qua "Một Ngày Sau Chiến Tranh" của  Nguyễn Đình Toàn.

Một ngày trên quê hương chúng ta không còn chinh chiến nữa
Một người thanh niên xưa lúc đi khi về thấy mình già
Dẫu sao lòng anh vẫn đầy bao nỗi vui
Đóa xương rồng sắc tươi hồng trong bó gai.
Ơi gió mát trời xanh ơi.
Sông sâu chôn những hồn ai
Cây cao đã héo bao nhiêu nụ đời
Chàng ngồi bên sông xưa lắng nghe âm thầm trong nước cuốn
Mặt trời che khăn đưa máu ai sáng ngời cuối trời buồn
Tháo đôi giầy gỡ khuy cài nghe tóc bay
Máu trong người bỗng như ngừng trong phút giây.
Thôi đã hết ngày không may
Duyên chia ai thấy lại ai
Hương thiêng xin thắp cho ai xa rồi.
Này đường, xa xưa tôi đi lá rơi, trên cành chim nhớ mãi
Và người đưa tôi đi đã xa nhưng còn khóc mùi hoài
Đến bây giờ cây đã già chim đã xa
Núi non buồn cũng khô dần sương thiết tha.
Trên đá cũ còn xanh ghi, ý như những lúc nằm mê.
Quê hương có những ai đi không về
À, à a a, à a, a á à
Từ người xưa ra đi khóm cây bao lần thay lá nhớ
Giòng đời trôi quanh co có khi xui người lỗi hẹn hò
Gió Xuân nồng đã bao lần khua thức ai
Nhớ thương người chốn chân trời xa khuất mây
Đêm thánh thót giọt mưa rơi trăng soi trên vách tả tơi
Cơn mơ thôi cũng tan trong ngậm ngùi
Kìa chùa xưa chuông lan nhắc nhân gian đừng ai oán nữa
Dù đời ai chia tan hãy quên vui cùng những ngày còn
Qua một ngày chiến tranh nầy như tái sinh
Dẫu trên người vẫn in hằn đôi vết thương
Nhưng nước mắt làm quên ngay mai ta sẽ cố cùng trâu ngoan
Gieo bông xóa hết dấu bom chưa mòn.
À a a, à a, a á à

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire