mercredi 4 août 2021

SAIGON ƠI! HÃY CỐ GẮNG VƯỢT QUA KHỔ NẠN...

CÒN AI THƯƠNG DÂN TÔI? 
 Còn ai thương dân tôi, đang đau khổ một trời
Đang cúi đầu im tiếng, ngậm buồn mà nghe giọt nước mắt rơi xuống đời 
Còn ai thương dân tôi, sau cuộc chiến rã-rời 
Sau trăm nghìn mất-mát, vết thương sao vẫn còn rỉ máu tươi chưa thôi
 Có ai thấy em thơ, mắt xanh hoen lệ mờ 
Đi trong ngày đói khát, đi trong trời bơ-vơ 
Ai thấy Mẹ mỏi-mòn, ngồi mà nhớ đứa con 
Bị mang đi một buổi, nay biết mất hay còn 
Có ai biết bây giờ, Cha già tóc bạc phơ 
Da nhăn niềm tủi-phận, môi khô héo mong-chờ 
Đã nghe tiếng xích—xiềng vang niềm đau chân CHỊ 
Đã thấy rõ cùm-gông trĩu uất-hận tay ANH 
Mà làm ngơ sao đành, làm ngơ sao đành 
Làm ngơ sao đành, làm ngơ sao đành!
Còn Ai Thương Dân Tôi? 
Nhạc Phan Văn Hưng-Thơ Đinh Tuấn-Thanh Trúc
*
*     *

Trên đất này đã nở ra một loài hoa,
một loài hoa được goi là "Hoa nhục nhằn"
hoa nhục nhằn là loài hoa tôi yêu thiết tha
Nỏ trong bao la hoan tàn
vẫn vương tình thương chứa chan
dù trong đau thương ngút ngàn
vẫn bền lòng kiên gan
hoa nhục nhằn đến từ muôn phương
trưởng thành trên bao đổ vỡ
vẫn vui hoài một giấc mơ
Giấc mơ đơn sơ dược sinh ra và lớn lên trên quê hương mình

trên đất này đã nở ra một loài hoa
loài hoa gọi là "hoa nhục nhằn"
hoa nhục nhằn là loài hoa trên muôn các hoa
đã tô thêm cho đời, màu xanh của Đất Nước tôi
mồ hôi, nước mắt, máu hồng đã đánh mầm xanh lên
hoa nhục nhằn sống bằng hy vọng chờ ngày tìm ra đất sống
sẽ trổi mình vươn lên
vươn lên trên những điêu tàn mà bấy lâu tan hoang
vươn lên như những anh hùng đã một thời hiên ngang
muôn cánh hoa ngày hôm nay sẽ kiên chắc hơn bao giờ
có chăng giấc mơ từng đơn sơ bừng nở rất ư không ngờ
Tôi! người Dân tôi! là mỗi cánh hoa nhục nhằn
sống đời lưu vong mà vẫn thiết tha một lòng
hởi loài hoa ơi! loài hoa có tên nhục nhằn
hãy chờ ngày khai sinh, đời sống trên Á Đông

 
Hoa Nhục Nhằn-Nguyễn Văn Thành
*
*     *
đêm Sài gòn thắp lửa
trên những chuyến xe tang
hàng cây chào im lặng
người bỏ chạy từng đàn
đường quê xa vạn dặm
đất và trời mênh mang
trẻ thơ đang khát sửa
khuôn mặt mẹ hoang mang
về đâu biết về đâu
thôn làng giăng dây kẽm
bước chân giờ vô định
giống như bầy thú hoang....
LP
 

 

 

 

 

 

 
*
*     *
SAIGON ƠI! HÃY CỐ GẮNG VƯỢT QUA KHỔ NẠN...
CHO DÙ BỌN CHÚNG ĐANG CỐ TÂM TIÊU THỔ ĐỂ HỦY DIỆT MIỀN NAM.


 

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire