vendredi 10 février 2023

Sài Gòn Ngày Dài Nhất - Hồi ký Duyên Anh (1988)

Em thuở ấy còn hoa phong nhụy
Trên bản đồ địa lý giáo khoa thơ
Rất thật thà và cũng rất ngu ngơ
Anh mực tím vẽ giấc mơ viễn xứ
Giấy trắng học trò viết tên em đầy vở
Viết đầy hồn tuổi nhỏ của anh xưa
 Như thế, ấu thơ ta đã có Sài Gòn , niên thiếu ta đã có Sài Gòn , thanh xuân ta đã có Sài Gòn, và cuối chiều đời ta vẫn có Sài Gòn. Sài Gòn , thành phố ngập lụt kỷ niệm ấy , cơ hồ chiếc nôi êm ái với nhịp đong đưa ru hồn ta. Ta ngỡ tiếng khóc chào đời ta gửi Sài Gòn , rồi tiếng khóc lìa đời ta sẽ gửi Sài Gòn .
Nhưng buồn biết bao giờ nguôi , gió chướng của thời đại phũ phàng đã lùa vào quê hương hẩm hiu của chúng ta. Ngày 30 , tháng tư , năm 1975, tháng Tư hơn cả sự bạo tàn là cơn nghiệt lũ cứ phăng phăng chảy miết, nó cuồn cuộn , nó dâng trào , nó hung hăng , nó cuốn xoáy. Sức mạnh vô song của Mỹ Quốc không ngăn nổi. Thành quách của triều đại vọng ngoại sụp đổ. Rác rưởi củi mục thú chết trôi theo , trôi theo cả cái hư ảo của đời sống hèn mọn .
 
Nếu chỉ có thế thì chẳng cần ai lên tiếng , nhưng cơ nghiệp lũ oan nghiệt còn cuốn xoáy những công trình xây dựng của cả một nửa dân tộc , làm băng hoại hạnh phúc ước mơ , làm phôi pha tình nghĩa con người . Và bất hạnh nhất , cơn nghiệt lũ tàn bạo này đã bắt chúng ta phải xa Sài Gòn , xa trái tim Tổ Quốc của chúng ta , xa thành phố kỷ niệm của chúng ta .
(Duyên Anh)
 


Sài Gòn Ngày Dài Nhất - Hồi ký Duyên Anh - Diễn đọc: Khắc Thiệu

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire