dimanche 29 mai 2022

Mái Tóc Dạ Hương - Nguyễn Hiền

MỘT TIẾNG EM 

 Từ giã hoàng hôn trong mắt em 
Tôi đi tìm những phố không đèn 
Gió mùa thu sớm bao dư vị 
Của chút hương thầm kia mới quen 

Cùng bóng hàng cây gập giữa đường 
Ân cần tôi đến ngỏ tình thương 
 Bao nhiêu hoài bão, bao hy vọng 
Nói hết cho lòng nhẹ mối vương

Rồi đây trên những lối đi này
Ta sẽ cùng ai tay nắm tay
Nhịp bước năm cung đàn ảo tưởng
Buông chìm tâm sự nửa đêm nay

Từng bước trôi cùng trăng viễn khơi
Thâu đêm chưa hiểu miệng ai cười
Nụ cười gửi tự thiên thu lại
Tiền kiếp nào xưa ,  em hé môi ?

Dĩ vãng nào xanh như mắt em
Chao ôi! màu tóc rợn từng đêm
Hàng mi khuê các chìm sương phủ
Vời vợi ngàn sao nhạt dáng xiêm

Kỷ niệm thơm từ năm ngón tay
Trăng lên từ nét gợn đôi mày
Bóng hoa huyền ảo nghiêng vầng trán
Chưa ngát ân  tình, hương đã bay

Sông biển nào nghe thấu nỗi niềm?
Sóng đâu cồn  khoé mắt thâm nghiêm
Lòng ơi hoài vọng bao giờ nói
Thăm thẳm trùng dương một tiếng "EM "

Nhẹ bước chiêm bao tưởng lạc đường
Rưng rưng mùi phấn bỗng ngùi thương
Sương đầm vạt áo mong manh lệ
Sao rụng bay vào tóc dạ hương

Tôi lánh trần ai ,  đi rất xa
Bâng khuâng sao lạnh ánh trăng tà
Ngày mai hứa hẹn bừng hương cỏ
Tôi sẽ say nằm ngủ dưới hoa./.

Thơ ĐINH HÙNG
Xuân 1959
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Nguyễn Hiền phổ nhạc thành bài hát Mái tóc dạ hương.
Mái Tóc Dạ Hương thơ Đinh Hùng - nhạc Nguyễn Hiền - Lệ Thu hát
*
*     *
 

Nguồn gốc nhạc phẩm “Anh cho em mùa Xuân”
 Thy Nga

Mỗi độ Xuân về, nhạc bản “Anh cho em mùa Xuân” lại vang lên các nơi, và hầu như người Việt nào cũng có thể hát theo. Thy Nga xin gởi đến quý thính giả câu chuyện về xuất xứ lời ca trong nhạc phẩm ấy.

Xuất xứ bản nhạc

Với giai điệu rộn ràng của một ca khúc Xuân, bài hát này đặc biệt được mến chuộng là do lời ca thiết tha yêu thương, mang hình ảnh quê hương với những mong ước đơn sơ hiền hòa.

Đã gần năm mươi năm nay, “Anh cho em mùa Xuân” trở nên nhạc khúc không thể thiếu khi nhà nhà đón Xuân sang.
Nguồn gốc nhạc phẩm Anh cho em mùa Xuân - Thy Nga
*
*     *
 

Anh Cho Em Mùa Xuân: Nguyễn Hiền, nhạc, thơ tràn muôn lối
 Lê Hữu

“Anh cho em mùa xuân
nhạc, thơ tràn muôn lối”…
(Nguyễn Hiền & Kim Tuấn)

“Hôm ấy là ngày mùng 5 Tết năm 1962, tôi đến sở làm trong lúc đất trời vẫn còn hương vị Tết. Một người bạn rủ ra ngoài ăn sáng, lúc trở về, thấy trên bàn giấy có một tập thơ mỏng, tôi bèn lật qua xem thử thì gặp bài thơ năm chữ ‘Nụ hoa vàng ngày xuân’. Ðọc qua thấy hay hay và đang lúc lòng còn hưng phấn với không khí xuân tràn trề, tôi nảy ra ý định phổ nhạc bài thơ ấy. Giấy nhạc không có sẵn, tôi phải kẻ khuôn nhạc bằng tay, và chỉ độ một, hai tiếng là xong bài nhạc. Xong, tôi cất vào ngăn kéo bàn làm việc… Sáng hôm sau có anh chàng trẻ tuổi đến tìm tôi, tự giới thiệu tên mình và cho biết, ‘Hôm qua em có đến tìm anh để biếu anh tập thơ bốn mươi bài, nhưng không gặp được anh.’ Tôi nói, ‘Hóa ra anh là tác giả bài thơ xuân ấy! Tôi vừa mới phổ nhạc bài thơ của anh xong.’ Anh ta ngạc nhiên và rất vui khi tôi lấy bài nhạc trong ngăn kéo ra và… hát cho anh ta nghe. Tôi lấy câu đầu của bài thơ đặt tên cho bài nhạc, ‘Anh cho em mùa xuân’…”
Anh Cho Em Mùa Xuân: Nguyễn Hiền, nhạc, thơ tràn muôn lối

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire