Tôi về phố cũ nhìn mưa sa
Muà đông sắp gội qua thành phố
Lần đốt tay chờ năm tháng qua
Mùa đông làm rơi những chiếc lá vàng lá đỏ, Hàng cây trơ trụi cành khô. Có một vẻ gì đó rất cô quạnh.
Cái lạnh của đất trời. Cái lạnh của lòng người. Cái lạnh của gặp gỡ rồi chia biệt. Cái lạnh như một phần khí hậu thi ca của chúng ta…
Những chiều đông cuối năm ngồi nhớ quê hương
Nhớ vắt cơm nếp nhớ cọng rau thơm nhớ vị ớt cay
Nhớ mùi trầm trên bàn thờ ngoại
Nhớ mẹ cha mắt mờ theo ngày tháng
Nhớ em thơ từ cay đắng lớn lên
Nhớ chị hiền theo chồng ra biên giới
Nhớ họ hàng bỏ làng xóm ra đi...
Tiếng thời gian-Tình Tự Mùa Đông - Kiều Loan
*
* *
* *
Còn mãi mùa Đông
Mắt đã một chiều thu hoen lệ sầu
Tiếng đã lạc loài trong tim nghẹn ngào
Đưa em về chiều thu reo dưới gót
Âm thầm từng hồi giá buốt
Nghe tiếng đông sang(Thanh Trang)
*
* *
* *
Tiếng thời gian-Mùa Đông - Kiều Loan
*
* *
* *
Nhạc truyện-Mùa Đông lại về - Kiều Loan & Chân Như
*
* *
* *
Mất Nhau Mùa Đông - Anh Bằng-Hồ Hoàng Yến
*
* *
* *
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire