Tiếng Thời Gian-Hoa Soan, Hoa Giấy, Tigon, Thiên Lý
Kiều Loan (daiphatthanhvietnam)
*
* *
* *
Như Giọt Sầu Rơi
- Anh Việt Thu-Hồ Hoàng Yến
Như Giọt Sầu Rơi - Anh Việt Thu
Anh còn nhớ gì
Mùa Đông đã chết trên cành soan già
Mùa Xuân không hẹn đến
Như tình chúng mình
Tưởng đã chết trong em
Không còn gì đâu anh, Không còn gì đâu anh
Nhưng tình lỡ rồi, tình xưa đã chết
Trên cội mai già, ngày xưa đã hết
Không hẹn cũng về, dĩ vãng đó đau thương
Kỷ niệm nào cho anh, kỷ niệm nào cho em
Thôi chẳng còn, chẳng còn gì,
Kỷ niệm ơi nhắc nhở chi hoài
Hãy quên đi, hãy quên đi ...
Như mùa xuân đã chết trên cành thiên thu
Chẳng còn, chẳng còn,
Mùa Xuân đã chết, trên cội mai già, tình ta cũng sẽ hết
Nhưng còn tất cả, nỗi nhớ nhớ thương thương,
Kỷ niệm nào cho anh, kỷ niệm nào cho em
*
* *
* *
Hoa Soan Bên Thềm Cũ
Tuấn Khanh-Thùy Dương
Hoa Soan Bên Thềm Cũ-Tuấn Khanh
Khi nắng nhẹ vương trên lưng đồi
Xa vắng miền quê bao năm rồi
Về gặp em ngây thơ duyên dáng
Hôm xưa tiễn anh nơi cuối làng.
Khi tới đầu thôn tim rộn ràng
Mơ ước mộng xưa chưa phai tàn
Mà làng thôn nay sao vui quá
Lâng lâng như lạc vào đồng hoa.
Tới trước ngõ cũ nghe kể rằng:
"Giặc tràn qua thôn xóm
"Gieo bao đau thương bao điêu tàn từ ngày anh vắng xa."
Nay qua đau thương, yên bình rồi,
Tình ta lên hương ngát
Như hương hoa soan vàng bên thềm
Nhẹ nhàng nhưng ngất say.
Em (Anh) nhé! mình thương nhau muôn đời
Anh giữ gìn biên cương xa vời
Đừng buồn khi xa anh (nhau) em (anh) nhé!
Thăm em đôi ngày rồi anh đi.
Xa vắng miền quê bao năm rồi
Về gặp em ngây thơ duyên dáng
Hôm xưa tiễn anh nơi cuối làng.
Khi tới đầu thôn tim rộn ràng
Mơ ước mộng xưa chưa phai tàn
Mà làng thôn nay sao vui quá
Lâng lâng như lạc vào đồng hoa.
Tới trước ngõ cũ nghe kể rằng:
"Giặc tràn qua thôn xóm
"Gieo bao đau thương bao điêu tàn từ ngày anh vắng xa."
Nay qua đau thương, yên bình rồi,
Tình ta lên hương ngát
Như hương hoa soan vàng bên thềm
Nhẹ nhàng nhưng ngất say.
Em (Anh) nhé! mình thương nhau muôn đời
Anh giữ gìn biên cương xa vời
Đừng buồn khi xa anh (nhau) em (anh) nhé!
Thăm em đôi ngày rồi anh đi.
*
* *
* *
Mộng Sầu
Trầm Tử Thiêng-Vũ Khanh
Trầm Tử Thiêng-Vũ Khanh
Mộng Sầu-Tác giả: Trầm Tử Thiêng
Tình mình bây giờ như mưa trên sông
Mưa đầu sông, mưa cuối sông
Tình mình bây giờ như cơn gió đông,
Gió đầu đông, gió cuối đông
Tình mình bây giờ, như sương buổi mai
Nắng rồi lên, sương vội tan
Tình mình bây giờ như cây sầu đông
Kiếp buồn hiu, kiếp sầu đông
Tình yêu rồi xây mộ
Người yêu rồi thẫn thờ
Tình tan trong nghèo khó
Thành bước chân liều
Thành nát đời nhau
Cuộc tình tan rồi , Anh đau khôn nguôi
Ôm niềm mơ, đi giữa trời
Cuộc tình tan rồi, Em như kiếp hoa
Hoa tàn úa, Hoa cuối mùa
Tình mình bây giờ, đau như ngọn roi
Quất vào tim, vết bầm tím
Tình mình bây giờ như chim mỏi cánh
Chim gặp bão, chim gặp mưa ...
Mưa đầu sông, mưa cuối sông
Tình mình bây giờ như cơn gió đông,
Gió đầu đông, gió cuối đông
Tình mình bây giờ, như sương buổi mai
Nắng rồi lên, sương vội tan
Tình mình bây giờ như cây sầu đông
Kiếp buồn hiu, kiếp sầu đông
Tình yêu rồi xây mộ
Người yêu rồi thẫn thờ
Tình tan trong nghèo khó
Thành bước chân liều
Thành nát đời nhau
Cuộc tình tan rồi , Anh đau khôn nguôi
Ôm niềm mơ, đi giữa trời
Cuộc tình tan rồi, Em như kiếp hoa
Hoa tàn úa, Hoa cuối mùa
Tình mình bây giờ, đau như ngọn roi
Quất vào tim, vết bầm tím
Tình mình bây giờ như chim mỏi cánh
Chim gặp bão, chim gặp mưa ...
*
* *
* *
Mưa Trên Giàn Bông Giấy
Song Ngọc-Tường Nguyên
Mưa Trên Giàn Bông Giấy-Tác giả: Song Ngọc
Mưa trên giàn bông Giấy
Mưa ướt cánh hoa yêu
Mưa khơi niềm thương nhớ
Nưa nhắc chuyện năm xưa.
Ngày ấy tuổi em vừa mười sáu
Tuổi tôi còn niên thiếu đời thư sinh
Ngày vui hai đứa dưới giàn hoa
Tôi cùng em xây mộng đầu tươi thắm.
Ngày ây khi nhìn giàn bông Giấy
Em sợ trời mưa ướt cánh hoa phai
Ngày ấy tôi yêu em nhiều lắm
Nên cũng sợ tình yêu sẽ đổi thay.
ĐK:
Mưa ôi mưa đã rơi! rơi trên giàn bông Giấy
Tan tác cành hoa yêu
Tôi trôi dạt trăm hướng
Còn em biết về nơi đâu.
Mưa ôi mưa đã rơi! rơi trên giàn bông Giấy
Ru khúc buồn lưu vong
Mưa rơi trên giàn bông Giấy
Hạt mưa là nước mắt chia ly.
Chiều nay bên trời buồn xa vắng
Tôi nhớ giàn bông Giấy dấu yêu xưa
Lòng luôn nhớ hoài mùa thương cũ
Biết thương nàng hay xót xa thân tôi..!!!
Anh Bằng, thơ Yên Thao-Duy Khánh
Mưa ướt cánh hoa yêu
Mưa khơi niềm thương nhớ
Nưa nhắc chuyện năm xưa.
Ngày ấy tuổi em vừa mười sáu
Tuổi tôi còn niên thiếu đời thư sinh
Ngày vui hai đứa dưới giàn hoa
Tôi cùng em xây mộng đầu tươi thắm.
Ngày ây khi nhìn giàn bông Giấy
Em sợ trời mưa ướt cánh hoa phai
Ngày ấy tôi yêu em nhiều lắm
Nên cũng sợ tình yêu sẽ đổi thay.
ĐK:
Mưa ôi mưa đã rơi! rơi trên giàn bông Giấy
Tan tác cành hoa yêu
Tôi trôi dạt trăm hướng
Còn em biết về nơi đâu.
Mưa ôi mưa đã rơi! rơi trên giàn bông Giấy
Ru khúc buồn lưu vong
Mưa rơi trên giàn bông Giấy
Hạt mưa là nước mắt chia ly.
Chiều nay bên trời buồn xa vắng
Tôi nhớ giàn bông Giấy dấu yêu xưa
Lòng luôn nhớ hoài mùa thương cũ
Biết thương nàng hay xót xa thân tôi..!!!
*
* *
* *
Chuyện Giàn Thiên Lý
Anh Bằng, thơ Yên Thao-Duy Khánh
Chuyện Giàn Thiên Lý
Tôi đứng bên này sông, bên kia vùng lửa khói.
Làng tôi đây, bao năm dài chinh chiến,
từng lũy tre muộn phiền.
Tôi có người vợ ngoan.
Đẹp như trăng mười sáu, cưới rồi đành xa nhau.
Nhớ đôi môi nàng hiền, xinh xinh màu nắng.
Má nàng hồng thơm mùi thơm lúa non.
Ai ra đi mà không từng bịn rịn.
Xa người yêu mà dễ mấy ai vui.
Em nhìn theo bằng nước mắt chia phôi.
Tôi mạnh bước mà nghe hồn nhỏ lệ
Này anh lính chiến, người bạn pháo binh.
Mẹ tôi tóc sương từng đêm nghe đạn pháo rơi thật buồn.
Anh rót cho khéo nhé, kẻo lầm vào nhà tôi.
Nhà tôi ở cuối chân đồi,
có giàn thiên lý, có người tôi thương.
Làng tôi đây, bao năm dài chinh chiến,
từng lũy tre muộn phiền.
Tôi có người vợ ngoan.
Đẹp như trăng mười sáu, cưới rồi đành xa nhau.
Nhớ đôi môi nàng hiền, xinh xinh màu nắng.
Má nàng hồng thơm mùi thơm lúa non.
Ai ra đi mà không từng bịn rịn.
Xa người yêu mà dễ mấy ai vui.
Em nhìn theo bằng nước mắt chia phôi.
Tôi mạnh bước mà nghe hồn nhỏ lệ
Này anh lính chiến, người bạn pháo binh.
Mẹ tôi tóc sương từng đêm nghe đạn pháo rơi thật buồn.
Anh rót cho khéo nhé, kẻo lầm vào nhà tôi.
Nhà tôi ở cuối chân đồi,
có giàn thiên lý, có người tôi thương.
*
* *
* *
Màu Hoa Thiên Lý
Hoàng Thi Thơ-Thanh Thúy
Màu Hoa Thiên Lý
Đời đời còn nhớ hoài
Đời đời còn nhớ
Bao cánh hoa nghèo thứ như đem mộng mơ vào lòng
Chiều xưa dưới giàn hoa này
Mẹ tôi thường hay lần đến vuốt tóc tôi những khi tôi buồn
Chiều xưa dưới giàn hoa này
Người em thường hay tìm đến nói với tôi những câu êm đềm
Kỷ niệm nào êm êm bằng những chiều bên giàn thiên lý
Một chiều biệt ly phấn ghi mái nghèo ôm đàn ra đi
Đẫu rằng xa xôi quê nhà
Nhớ hoài không sao phai nhòa
Chiều trắng mùi nắng màu hoa
Chiều nay tôi về chốn này
Bèn ra giàn hoa ngày ấy
Vắng bóng ai cánh hoa quên cười
Lòng tôi nhớ người tơi bòi
Ngẩn ngơ hỏi thăm đàn bướm
Xót thương tôi bướm không trả lơì
Kỷ niệm nào êm êm bằng những chiều bên giàn thiên lý
Một chiều biệt ly phấn ghi mái nghèo ôm đàn ra đi
Đẫu rằng xa xôi quê nhà
Nhớ hoài không sao phai nhòa
Chiều trắng mùi nắng màu hoa
Chiều nay tôi về chốn này
Bèn ra giàn hoa ngày ấy
Vắng bóng ai cánh hoa quên cười
Lòng tôi nhớ người tơi bòi
Ngẩn ngơ hỏi thăm đàn bướm
Xót thương tôi bướm không trả lời
Nước mắt rơi, nước mắt rơi vì vắng màu hoa xưa
Đời đời còn nhớ
Bao cánh hoa nghèo thứ như đem mộng mơ vào lòng
Chiều xưa dưới giàn hoa này
Mẹ tôi thường hay lần đến vuốt tóc tôi những khi tôi buồn
Chiều xưa dưới giàn hoa này
Người em thường hay tìm đến nói với tôi những câu êm đềm
Kỷ niệm nào êm êm bằng những chiều bên giàn thiên lý
Một chiều biệt ly phấn ghi mái nghèo ôm đàn ra đi
Đẫu rằng xa xôi quê nhà
Nhớ hoài không sao phai nhòa
Chiều trắng mùi nắng màu hoa
Chiều nay tôi về chốn này
Bèn ra giàn hoa ngày ấy
Vắng bóng ai cánh hoa quên cười
Lòng tôi nhớ người tơi bòi
Ngẩn ngơ hỏi thăm đàn bướm
Xót thương tôi bướm không trả lơì
Kỷ niệm nào êm êm bằng những chiều bên giàn thiên lý
Một chiều biệt ly phấn ghi mái nghèo ôm đàn ra đi
Đẫu rằng xa xôi quê nhà
Nhớ hoài không sao phai nhòa
Chiều trắng mùi nắng màu hoa
Chiều nay tôi về chốn này
Bèn ra giàn hoa ngày ấy
Vắng bóng ai cánh hoa quên cười
Lòng tôi nhớ người tơi bòi
Ngẩn ngơ hỏi thăm đàn bướm
Xót thương tôi bướm không trả lời
Nước mắt rơi, nước mắt rơi vì vắng màu hoa xưa
*
* *
* *
Hai Sắc Hoa Ti-gôn
Tác giả: Trần Thiện Thanh-Trần Thiện Thanh & Trúc Mai trình bày
Hai Sắc Hoa Ti-gôn
Một chiều thu trước khi nắng chiều nhuộm vàng tóc ai
Khi hoàng hôn tới đôi người chung lối lúc hoa nở trên bước đi
Vuốt tóc người yêu anh nhìn đường xa hoang vắng
Nhật cánh tigôn anh bảo rằng như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
Để người em gái xanh tuổi đời một lần vấn vương
Đâu ngờ giông tố phai màu hương phấn héo xuân thì khi chốt thương
Có biết gì đâu khi nhìn đường xa hoang vắng, nhặt cánh tigôn em bảo tình yêu trong trắng
Muôn đời vạn kiếp không biến duyên
Rồi một người ra đi bên cát lạ ánh trăng sầu
Để một người cô đơn ôm mối lẻ khóc duyên đầu
Rồi thu qua, và từng thu qua, thu nào mình hẹn hò
thu nào xa
Rồi một mùa thu sau, con đò tách bến sang ngang
Mà đường dài miên mang thu còn dấu bước anh sang
Vườn Thanh ơi, người xưa ơi có nghe trái sầu đang rụng rơi
Rồi từng thu chết, thu chán chường tìm lại xứ Thanh
Khi tình căm nín cho buồn lên tiếng
Những đêm trường ngỡ bước anh
Nhớ lúc hẹn xưa anh nhìn đường xa vắng
Nhặt cánh tigôn, anh bảo rằng như tim vỡ
Khi hiểu ... Tình xưa nào thấy đâu
Khi hoàng hôn tới đôi người chung lối lúc hoa nở trên bước đi
Vuốt tóc người yêu anh nhìn đường xa hoang vắng
Nhật cánh tigôn anh bảo rằng như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
Để người em gái xanh tuổi đời một lần vấn vương
Đâu ngờ giông tố phai màu hương phấn héo xuân thì khi chốt thương
Có biết gì đâu khi nhìn đường xa hoang vắng, nhặt cánh tigôn em bảo tình yêu trong trắng
Muôn đời vạn kiếp không biến duyên
Rồi một người ra đi bên cát lạ ánh trăng sầu
Để một người cô đơn ôm mối lẻ khóc duyên đầu
Rồi thu qua, và từng thu qua, thu nào mình hẹn hò
thu nào xa
Rồi một mùa thu sau, con đò tách bến sang ngang
Mà đường dài miên mang thu còn dấu bước anh sang
Vườn Thanh ơi, người xưa ơi có nghe trái sầu đang rụng rơi
Rồi từng thu chết, thu chán chường tìm lại xứ Thanh
Khi tình căm nín cho buồn lên tiếng
Những đêm trường ngỡ bước anh
Nhớ lúc hẹn xưa anh nhìn đường xa vắng
Nhặt cánh tigôn, anh bảo rằng như tim vỡ
Khi hiểu ... Tình xưa nào thấy đâu
*
* *
* *
Dạ Lai Hương
Phạm Duy-Thái Thanh
Dạ Lai Hương (Phạm Duy)
Đêm thơm như một dòng sữa
Lũ chúng em êm đềm rủ nhau ra trước nhà
Hiu hiu hương tự ngàn xa, bỗng quay về
Dạt dào trên hè, ngoài trời khuya.
Đường đêm sao yên vui, người đi quen lối,
Tình trai nở bốn phương trời !
Đàn em trong cơ ngơi,
Nhờ đêm đưa tới những ai làm ngát hoa đời.
Nhẹ bàn chân, hương đêm ơi !
Nhẹ bàn chân, hương đêm ơi !
Lung linh trăng lại về nữa
Cánh gió đưa hương ngả đầu mây phất phơ.
Đêm thơm không phải từ hoa
Mà bởi vì ta thiết tha tình yêu Thái Hòa.
Đời ngon như men say tình lên phơi phới
Đẹp duyên người sống cho ngườị
Đời vui như ong bay, ngọt lên cây trái
Góp chung mặt sống lâu dài.
Nhịp bàn tay nhân gian ơi !
Nhịp bàn tay nhân gian ơi !
Đêm đêm trước khi ngủ kỹ
Lũ chúng em ân cần cầu hương lúc tân kỳ.
Đêm thơm thêm một lần nữa
Rồi hẹn nhau thương nhớ.
Lũ chúng em êm đềm rủ nhau ra trước nhà
Hiu hiu hương tự ngàn xa, bỗng quay về
Dạt dào trên hè, ngoài trời khuya.
Đường đêm sao yên vui, người đi quen lối,
Tình trai nở bốn phương trời !
Đàn em trong cơ ngơi,
Nhờ đêm đưa tới những ai làm ngát hoa đời.
Nhẹ bàn chân, hương đêm ơi !
Nhẹ bàn chân, hương đêm ơi !
Lung linh trăng lại về nữa
Cánh gió đưa hương ngả đầu mây phất phơ.
Đêm thơm không phải từ hoa
Mà bởi vì ta thiết tha tình yêu Thái Hòa.
Đời ngon như men say tình lên phơi phới
Đẹp duyên người sống cho ngườị
Đời vui như ong bay, ngọt lên cây trái
Góp chung mặt sống lâu dài.
Nhịp bàn tay nhân gian ơi !
Nhịp bàn tay nhân gian ơi !
Đêm đêm trước khi ngủ kỹ
Lũ chúng em ân cần cầu hương lúc tân kỳ.
Đêm thơm thêm một lần nữa
Rồi hẹn nhau thương nhớ.
*
* *
* *
Giàn Thiên Lý Đã Xa-Thanh Lan
Scarborough Fair, Paul Simon
Giàn Thiên Lý Đã Xa
Tội nghiệp thằng bé cứ nhớ thương mãi quê nhà
Giàn thiên lý đã xa, đã rời xa
Đứa bé lỡ yêu, đã lỡ yêu cô em rồi
Tình đã quên mỗi sớm mai lặng trôi
Này nàng hỡi! nhớ may áo cho người
Giàn thiên lý đã xa tít mùi khơi
Tấm áo cắt ngay, đã cắt trên khăn lụa là
Là chiếc chăn đắp chung những ngày qua
Tìm một miếng đất cho gã si tình
Giàn thiên lý đã xa mãi nghìn xanh
Miếng đất cát hoang, miếng đất ngay bên giáo đường
Biển sẽ ru tiếng hát bên trùng dương
Giờ đã đến lúc tan ánh mặt trời
Giàn thiên lý đã xa mãi người ơi!
Lắp đất, hố tôi, lắp với đôi tay cô nàng
Thì hãy chôn, trái tim non buồn thương.
Giàn thiên lý đã xa, đã rời xa
Đứa bé lỡ yêu, đã lỡ yêu cô em rồi
Tình đã quên mỗi sớm mai lặng trôi
Này nàng hỡi! nhớ may áo cho người
Giàn thiên lý đã xa tít mùi khơi
Tấm áo cắt ngay, đã cắt trên khăn lụa là
Là chiếc chăn đắp chung những ngày qua
Tìm một miếng đất cho gã si tình
Giàn thiên lý đã xa mãi nghìn xanh
Miếng đất cát hoang, miếng đất ngay bên giáo đường
Biển sẽ ru tiếng hát bên trùng dương
Giờ đã đến lúc tan ánh mặt trời
Giàn thiên lý đã xa mãi người ơi!
Lắp đất, hố tôi, lắp với đôi tay cô nàng
Thì hãy chôn, trái tim non buồn thương.
*
* *
* *
Màu tím hoa sim
- Duy Khánh, Thơ Hữu Loan
Duy Khánh & Hồng Vân trình bày
Màu tím hoa sim
Thơ: Hữu Loan
Thơ: Hữu Loan
Nàng có ba người anh đi bộ đội
Những em nàng
Có em chưa biết nói
Khi tóc nàng xanh xanh
Tôi người Vệ quốc quân
xa gia đình
Yêu nàng như tình yêu em gái
Ngày hợp hôn
nàng không đòi may áo mới
Tôi mặc đồ quân nhân
đôi giày đinh
bết bùn đất hành quân
Nàng cười xinh xinh
bên anh chồng độc đáo
Tôi ở đơn vị về
Cưới nhau xong là đi
Từ chiến khu xa
Nhớ về ái ngại
Lấy chồng thời chiến binh
Mấy người đi trở lại
Nhỡ khi mình không về
thì thương
người vợ chờ
bé bỏng chiều quê...
Nhưng không chết
người trai khói lửa
Mà chết
người gái nhỏ hậu phương
Tôi về
không gặp nàng
Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối
Chiếc bình hoa ngày cưới
thành bình hương
tàn lạnh vây quanh
Tóc nàng xanh xanh
ngắn chưa đầy búi
Em ơi giây phút cuối
không được nghe nhau nói
không được trông nhau một lần
Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím
áo nàng màu tím hoa sim
Ngày xưa
một mình đèn khuya
bóng nhỏ
Nàng vá cho chồng tấm áo
ngày xưa...
Một chiều rừng mưa
Ba người anh trên chiến trường đông bắc
Được tin em gái mất
trước tin em lấy chồng
Gió sớm thu về rờn rợn nước sông
Đứa em nhỏ lớn lên
Ngỡ ngàng nhìn ảnh chị
Khi gió sớm thu về
cỏ vàng chân mộ chí
Chiều hành quân
Qua những đồi hoa sim
Những đồi hoa sim
những đồi hoa sim dài trong chiều không hết
Màu tím hoa sim
tím chiều hoang biền biệt
Nhìn áo rách vai
Tôi hát trong màu hoa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh mất sớm, mẹ già chưa khâu...
(Theo một số nhà văn, nhà thơ thì đây là bản đầu tiên, sau này nhà thơ Hữu Loan sửa lại đoạn cuối như sau:
Có ai ví như từ chiều ca dao nào xưa xa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chưa có mẹ già chưa khâu
Ai hỏi vô tình hay ác ý với nhau
Chiều hoang tím có chiều hoang biết
Chiều hoang tím tím thêm màu da diết
Nhìn áo rách vai
Tôi hát trong màu hoa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh mất sớm, mẹ già chưa khâu...
Màu tím hoa sim, tím tình trang lệ rớm
Tím tình ơi lệ ứa
Ráng vàng ma và sừng rúc điệu quân hành
Vang vọng chập chờn theo bóng những binh đoàn
Biền biệt hành binh vào thăm thẳm chiều hoang màu tím
Tôi ví vọng về đâu
Tôi với vọng về đâu
Áo anh nát chỉ dù lâu...
(1949, khóc vợ Lê Đỗ Thị Ninh)
Những em nàng
Có em chưa biết nói
Khi tóc nàng xanh xanh
Tôi người Vệ quốc quân
xa gia đình
Yêu nàng như tình yêu em gái
Ngày hợp hôn
nàng không đòi may áo mới
Tôi mặc đồ quân nhân
đôi giày đinh
bết bùn đất hành quân
Nàng cười xinh xinh
bên anh chồng độc đáo
Tôi ở đơn vị về
Cưới nhau xong là đi
Từ chiến khu xa
Nhớ về ái ngại
Lấy chồng thời chiến binh
Mấy người đi trở lại
Nhỡ khi mình không về
thì thương
người vợ chờ
bé bỏng chiều quê...
Nhưng không chết
người trai khói lửa
Mà chết
người gái nhỏ hậu phương
Tôi về
không gặp nàng
Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối
Chiếc bình hoa ngày cưới
thành bình hương
tàn lạnh vây quanh
Tóc nàng xanh xanh
ngắn chưa đầy búi
Em ơi giây phút cuối
không được nghe nhau nói
không được trông nhau một lần
Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím
áo nàng màu tím hoa sim
Ngày xưa
một mình đèn khuya
bóng nhỏ
Nàng vá cho chồng tấm áo
ngày xưa...
Một chiều rừng mưa
Ba người anh trên chiến trường đông bắc
Được tin em gái mất
trước tin em lấy chồng
Gió sớm thu về rờn rợn nước sông
Đứa em nhỏ lớn lên
Ngỡ ngàng nhìn ảnh chị
Khi gió sớm thu về
cỏ vàng chân mộ chí
Chiều hành quân
Qua những đồi hoa sim
Những đồi hoa sim
những đồi hoa sim dài trong chiều không hết
Màu tím hoa sim
tím chiều hoang biền biệt
Nhìn áo rách vai
Tôi hát trong màu hoa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh mất sớm, mẹ già chưa khâu...
(Theo một số nhà văn, nhà thơ thì đây là bản đầu tiên, sau này nhà thơ Hữu Loan sửa lại đoạn cuối như sau:
Có ai ví như từ chiều ca dao nào xưa xa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chưa có mẹ già chưa khâu
Ai hỏi vô tình hay ác ý với nhau
Chiều hoang tím có chiều hoang biết
Chiều hoang tím tím thêm màu da diết
Nhìn áo rách vai
Tôi hát trong màu hoa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh mất sớm, mẹ già chưa khâu...
Màu tím hoa sim, tím tình trang lệ rớm
Tím tình ơi lệ ứa
Ráng vàng ma và sừng rúc điệu quân hành
Vang vọng chập chờn theo bóng những binh đoàn
Biền biệt hành binh vào thăm thẳm chiều hoang màu tím
Tôi ví vọng về đâu
Tôi với vọng về đâu
Áo anh nát chỉ dù lâu...
(1949, khóc vợ Lê Đỗ Thị Ninh)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire