Người Di Tản Buồn
Nhạc Nam Lộc - Tiếng hát Thế Sơn
*
* *
*
* *
Saigon ơi vĩnh biệt
Nhạc Nam Lộc - Tiếng hát Lưu Hồng
*
* *
* *
Như Mộng Hãi Hùng - Hùng Cường
Gục mặt xuống, tay ôm thằng con dại
Hai tuổi đầu sao vội chít khăn tang
Cha con đâu, đôi cánh gầy khơi ngàn
Lệ rơi bên xác chồng
Gào khóc nỗi ly tan.
Hai ngày qua, ai ngồi đây ai đợi xác chồng
Con nằm nghe đói chờ cha, xót tủi trong lòng
Tiếng súng nào, tiếng súng nào của quân thù hay của quê hương
Bom đạn nào, bom đạn nào cày nát yêu thương
Ô hay sao ta nghe, sao ta nghe ngưng trận chiến rồi mà
Ô hay sao ta nghe, sao ta nghe súng vẫn nổ bên đồi
Ô hay anh nghe không, anh nghe không, tan trận chiến rồi mà
Sao bây giờ, mãi bây giờ máu vẫn tuôn rơi
Gục mặt xuống, tay ôm thằng con dại
Hai tuổi đầu sao vội chít khăn xô
Em ngồi đây, sầu chín tuổi mong chờ
Mơ hoà bình, đón hoà bình bằng tiếng khóc điêu linh sao?
Hai tuổi đầu sao vội chít khăn tang
Cha con đâu, đôi cánh gầy khơi ngàn
Lệ rơi bên xác chồng
Gào khóc nỗi ly tan.
Hai ngày qua, ai ngồi đây ai đợi xác chồng
Con nằm nghe đói chờ cha, xót tủi trong lòng
Tiếng súng nào, tiếng súng nào của quân thù hay của quê hương
Bom đạn nào, bom đạn nào cày nát yêu thương
Ô hay sao ta nghe, sao ta nghe ngưng trận chiến rồi mà
Ô hay sao ta nghe, sao ta nghe súng vẫn nổ bên đồi
Ô hay anh nghe không, anh nghe không, tan trận chiến rồi mà
Sao bây giờ, mãi bây giờ máu vẫn tuôn rơi
Gục mặt xuống, tay ôm thằng con dại
Hai tuổi đầu sao vội chít khăn xô
Em ngồi đây, sầu chín tuổi mong chờ
Mơ hoà bình, đón hoà bình bằng tiếng khóc điêu linh sao?
*
* *
* *
Hành Ca Trên Nông Trường Oan Nghiệt
Tác giả: Trầm Tử Thiêng
Anh em độ vài trăm
anh em độ vài ngàn
Anh em chừng vài mươi vạn
chơi vơi dưới mặt trời hắt nắng
Như không hẹn hò ai
đau thương chung một ngày
Ngước mắt anh em nhìn nhau
cười vang gương đồng loại
Mang ơn người về đây
cho ta thiên đường này
Cho ta mặt trời oan nghiệt
trên cao trên đồng bằng nóng cháy
Nên khi mặt trời soi
ta nghe thiên đường gọi
Hóa kiếp ta cơ cực
như bầy thú hoang lạc loài
Dưới gốc lúa trên ngọn ngô
dưới dãy úa trên đồng khô
Đôi chân ta đầy vết máu
kéo lê theo từng ngày mơ hồ
Anh chết đuối trong rừng sâu
tôi chới với trên đồi cao
Đôi tay ta nặng như xích sắt
ôi từng ngày dài sầu đau
Bao năm chưa nghỉ ngơi
điêu linh qua từng thời
Anh em mù lòa nhân đạo
đua nhau nuôi thù hận tiếp nối
Quanh nông trường khổ sai
đang rêu rao huyền thoại
Giữa lúc anh em hờn căm
và đau thường từng ngày !
anh em độ vài ngàn
Anh em chừng vài mươi vạn
chơi vơi dưới mặt trời hắt nắng
Như không hẹn hò ai
đau thương chung một ngày
Ngước mắt anh em nhìn nhau
cười vang gương đồng loại
Mang ơn người về đây
cho ta thiên đường này
Cho ta mặt trời oan nghiệt
trên cao trên đồng bằng nóng cháy
Nên khi mặt trời soi
ta nghe thiên đường gọi
Hóa kiếp ta cơ cực
như bầy thú hoang lạc loài
Dưới gốc lúa trên ngọn ngô
dưới dãy úa trên đồng khô
Đôi chân ta đầy vết máu
kéo lê theo từng ngày mơ hồ
Anh chết đuối trong rừng sâu
tôi chới với trên đồi cao
Đôi tay ta nặng như xích sắt
ôi từng ngày dài sầu đau
Bao năm chưa nghỉ ngơi
điêu linh qua từng thời
Anh em mù lòa nhân đạo
đua nhau nuôi thù hận tiếp nối
Quanh nông trường khổ sai
đang rêu rao huyền thoại
Giữa lúc anh em hờn căm
và đau thường từng ngày !
*
* *
Nhạc Anh Bằng - Thơ: Cao Tần Hạt Sương Khuya trình bày
Tôi Cố Bám - Nhạc Nguyễn Đình Toàn - Hạt Sương Khuya trình bày
Sáng tác & trình bày Hoài Điệp Hạ Phương
Tiếc thương
Nhạc Anh Bằng - Thơ: Cao Tần Hạt Sương Khuya trình bày
Không nhận ra người nữa
Đầu người vỡ tan rồi
Toàn thân đầy vết đạn
Ôi tượng hình tả tơi
Súng trận không còn đó
Nón sắt vương nơi nào
Bệ ngồi trơ sương gió
Người ơi người về đâu?
Tôi vịn vào pho tượng
Tượng trách non sông mình
Rằng sao tàn lửa khói
Hận thù vẫn sục sôi?
Linh hồn tôi rơi lệ
Chạnh nhớ xưa nơi này
Bao người vì quê hương
Chết trong mộ tiếc thương
Viên đạn ai thù oán
Bắn nát pho tượng này
Để giờ lật trang sử
Run mười đầu ngón tay
Run mười đầu ngón tay
Viên đạn ai thù oán
Bắn nát pho tượng này
Để giờ lật trang sử
Run mười đầu ngón tay ...
Đầu người vỡ tan rồi
Toàn thân đầy vết đạn
Ôi tượng hình tả tơi
Súng trận không còn đó
Nón sắt vương nơi nào
Bệ ngồi trơ sương gió
Người ơi người về đâu?
Tôi vịn vào pho tượng
Tượng trách non sông mình
Rằng sao tàn lửa khói
Hận thù vẫn sục sôi?
Linh hồn tôi rơi lệ
Chạnh nhớ xưa nơi này
Bao người vì quê hương
Chết trong mộ tiếc thương
Viên đạn ai thù oán
Bắn nát pho tượng này
Để giờ lật trang sử
Run mười đầu ngón tay
Run mười đầu ngón tay
Viên đạn ai thù oán
Bắn nát pho tượng này
Để giờ lật trang sử
Run mười đầu ngón tay ...
*
* *
* *
- Tháng Tư thuở ấy! Hoàng Oanh ngâm thơ
Tôi Cố Bám - Nhạc Nguyễn Đình Toàn - Hạt Sương Khuya trình bày
Tháng Tư thuở ấy !
Anh nhớ tháng Tư thuở ấy không ?
Vết chem. sau lưng đất nhuộm hồng
Những người có cánh bay đi mất
Để người còn lại xót non sông
Anh nhớ tháng Tư thuở ấy không ?
Thành phố đổi tên sử đổi dòng
Biết bao người trôi trên biển cả
Tìm nắng trong đêm giữa biển Đông
Anh nhớ tháng Tư thuở ấy không ?
Người người lên núi kẻ lên rừng
Hành trang mang theo bia dựng mộ
Chôn sống đời mình dưới bóng trăng
Anh nhớ tháng Tư thuở ấy không ?
Tháng Tư chồng chất phận lưu vong
Nhiều người cúi mặt quên ngày cũ
Có kẻ đau lòng vời vợi trông ….
Anh nhớ tháng Tư thuở ấy không ?
Vết chem. sau lưng đất nhuộm hồng
Những người có cánh bay đi mất
Để người còn lại xót non sông
Anh nhớ tháng Tư thuở ấy không ?
Thành phố đổi tên sử đổi dòng
Biết bao người trôi trên biển cả
Tìm nắng trong đêm giữa biển Đông
Anh nhớ tháng Tư thuở ấy không ?
Người người lên núi kẻ lên rừng
Hành trang mang theo bia dựng mộ
Chôn sống đời mình dưới bóng trăng
Anh nhớ tháng Tư thuở ấy không ?
Tháng Tư chồng chất phận lưu vong
Nhiều người cúi mặt quên ngày cũ
Có kẻ đau lòng vời vợi trông ….
*
* *
* *
Thức Cùng Quê Hương
Sáng tác & trình bày Hoài Điệp Hạ Phương
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire