Hoa Ngọc Lan: Loài hoa của sự nhân từ và lòng nhân ái
Ngọc Lan còn là biểu tượng cho tấm lòng hiếu thảo, sự nhân từ, thánh thiện. Ngọc Lan cũng là cái tên được các cụ ngày xưa đặt cho con gái của mình với mong muốn con luôn ngoan hiền, hiếu thảo, xinh đẹp. Hoa ngọc lan có vẻ đẹp nhẹ nhàng, cuốn hút cùng hương thơm quyến rũ sẽ giúp thay đổi cho không gian sống của bạn thêm đẹp đẽ hơn.
Cây hoa ngọc lan có tên khoa học là Michelia champaca L, thuộc chi nhà Mộc Lan. Đây là loài hoa vốn có nguồn gốc từ Ấn Độ, được du nhập vào nước ta từ thế kỷ thứ 19 thông qua các nhà sư từ Ấn Độ. Hoa ngọc lan có vẻ đẹp nhẹ nhàng, say đắm và có mùi hương nồng nàn cho nên được rất nhiều người ưa chuộng
Cây ngọc lan là loại cây thân gỗ, thẳng, có vỏ trắng hơi nhám. Chiều cao của thân cây trung bình từ 5-10 mét, nhiều cây cao đến 20 mét. Lá cây có dạng vót nhọn, hình bầu dục, có màu xanh lá khi non và màu xanh đậm khi già. Hoa ngọc lan thường có từ 10-15 cánh hoa hình thuôn dài xếp xen kẽ nhau theo dạng xoắn. Hoa có nhiều màu sắc rực rỡ từ trắng, vàng, xanh cho đến tím.
*
* *
* *
Ngọc Lan Tác giả: Dương Thiệu Tước - Ánh Tuyết trình bày
Ngọc Lan
giòng suối tơ vương
mắt thu hồ dịu ánh vàng.
Ngọc Lan
nhành liễu nghiêng nghiêng
tà mấy cánh phong
nắng thơm ngoài song.
Nét thắm tô bóng chiều,
giấc xuân yêu kiều,
nền gấm cô liêu.
Gió rung mờ suối biếc,
ý thơ phiêu diêu!
Ngón tơ mềm chờ phím ngân trùng,
mạch tương lai láng.
Dáng tiên nga giấc mơ nghệ thường lỡ làng.
Ngọc Lan giọng ướp men thơ,
mát êm làn lụa bông là.
Ngọc Lan trầm ngát thu hương.
Bờ xanh bóng dương phút giây chìm sương.
Bông hoa đời ngàn xưa tới nay.
Rung nhạc đó đây cho đời ngất ngây,
cho tơ trùng đờn hờ phím loan.
Thê lương mây nước sắt se cung đàn.
ôi tâm hồn nghệ sĩ chìm trong sương thắm.
Nhớ phút khuê ly, hôn mê tuyết hoa
Ngọc Lan.
Mờ mờ trong mây khói,
men nồng u ấp duyên hững hờ
dần dần vương theo gió,
tơ lòng dâng bao cùng thương nhớ
giòng suối tơ vương
mắt thu hồ dịu ánh vàng.
Ngọc Lan
nhành liễu nghiêng nghiêng
tà mấy cánh phong
nắng thơm ngoài song.
Nét thắm tô bóng chiều,
giấc xuân yêu kiều,
nền gấm cô liêu.
Gió rung mờ suối biếc,
ý thơ phiêu diêu!
Ngón tơ mềm chờ phím ngân trùng,
mạch tương lai láng.
Dáng tiên nga giấc mơ nghệ thường lỡ làng.
Ngọc Lan giọng ướp men thơ,
mát êm làn lụa bông là.
Ngọc Lan trầm ngát thu hương.
Bờ xanh bóng dương phút giây chìm sương.
Bông hoa đời ngàn xưa tới nay.
Rung nhạc đó đây cho đời ngất ngây,
cho tơ trùng đờn hờ phím loan.
Thê lương mây nước sắt se cung đàn.
ôi tâm hồn nghệ sĩ chìm trong sương thắm.
Nhớ phút khuê ly, hôn mê tuyết hoa
Ngọc Lan.
Mờ mờ trong mây khói,
men nồng u ấp duyên hững hờ
dần dần vương theo gió,
tơ lòng dâng bao cùng thương nhớ
*
* *
* *
Mưa trên cây hoàng lan - (Nguyễn Đình Toàn - Khánh Ly)
Mưa trên cây hoàng lan
Thêm nhớ bước chân em
Chim thu mình đầu hiên
Nghe nước rơi bên thềm
Hoa buông theo chiều gió
Cánh tơ còn thắm tươi
Bâng khuâng hồn ta muốn
Nhờ hương đưa đến phường trời
Bao nhiều ngày ngăn cách
Lòng lạnh lùng mong ngóng đau thương
Từng phút giây âm thầm
Em có hay chăng hồn giá băng
Ta ghen cùng mây gió
Được gần em bên chốn xa xôi
Và tiếng em vui cười
Ai chia cùng anh lời em nói đây
Mưa Trên Cây Hoàng Lan
Yêu những búp tay thơm
Xuân hay đã mùa đông
Cho đá xanh rêu buồn
Ai gieo cung đàn đó
Tiếng dương cầm thiết tha
Xin nhắn cùng ta nhé
Người ra đi hãy quay về
Thêm nhớ bước chân em
Chim thu mình đầu hiên
Nghe nước rơi bên thềm
Hoa buông theo chiều gió
Cánh tơ còn thắm tươi
Bâng khuâng hồn ta muốn
Nhờ hương đưa đến phường trời
Bao nhiều ngày ngăn cách
Lòng lạnh lùng mong ngóng đau thương
Từng phút giây âm thầm
Em có hay chăng hồn giá băng
Ta ghen cùng mây gió
Được gần em bên chốn xa xôi
Và tiếng em vui cười
Ai chia cùng anh lời em nói đây
Mưa Trên Cây Hoàng Lan
Yêu những búp tay thơm
Xuân hay đã mùa đông
Cho đá xanh rêu buồn
Ai gieo cung đàn đó
Tiếng dương cầm thiết tha
Xin nhắn cùng ta nhé
Người ra đi hãy quay về
*
* *
* *
Chuyện Tình Hoa Ngọc Lan - Huỳnh Nhật Tân-Ngoc Ho
Chuyện Tình Hoa Ngọc Lan
Chuyện ngày xa xưa, bao năm qua rồi đó đến nay chưa xóa nhòa
Một mối tình nghèo thuở còn yên vui lúc chiến chinh vừa bắt đầu.
Nàng tên Ngọc Lan, một cành hoa
trắng tinh thiết như tiên giáng trần.
Và mỗi lúc đêm về nói cười bên nhau ước mơ chuyện ngày saụ
Chuyện đời phong ba như con thuyền viễn xứ mãi đi không bến bờ .
Từ giã quê nhà khoác đời phong sương kiếp trai nơi chiến trường.
Tặng nhau bài thơ và cành hoa trắng
đem ép hương trong giấy hồng.
Thề chẳng thay lòng những lời yêu đương sắc son một đời nhaụ
Đâu số duyên hững hờ con thuyền viễn xứ lức xưa quay trở về.
Ôm ấp câu thề những lời yêu đương vỡ tan lòng ngỡ ngàng.
Nàng đành lòng sang ngang bỏ lại một cành hoa trắng ngẩn ngơ rơi cuối trờị
Không nói nên lời thẫn thờ bên sông
Ngọc Lan hỡi Ngọc Lan. (gọi em hỡi Ngọc Lan)
Rồi từ đêm đó, không ai còn trông thấy bóng người trai quay trở về.
Hiu hắt bên sông những cành Ngọc Lan
tả tơi rụng cuối mùạ
Dòng sông biệt ly và cành hoa trắng
minh chứng cho duyên lỡ làng.
Từ đó lúc đêm về vắng vọng bên sông lời trong gió Ngọc Lan.
(Ngọc Lan hỡi Ngọc Lan)
Một mối tình nghèo thuở còn yên vui lúc chiến chinh vừa bắt đầu.
Nàng tên Ngọc Lan, một cành hoa
trắng tinh thiết như tiên giáng trần.
Và mỗi lúc đêm về nói cười bên nhau ước mơ chuyện ngày saụ
Chuyện đời phong ba như con thuyền viễn xứ mãi đi không bến bờ .
Từ giã quê nhà khoác đời phong sương kiếp trai nơi chiến trường.
Tặng nhau bài thơ và cành hoa trắng
đem ép hương trong giấy hồng.
Thề chẳng thay lòng những lời yêu đương sắc son một đời nhaụ
Đâu số duyên hững hờ con thuyền viễn xứ lức xưa quay trở về.
Ôm ấp câu thề những lời yêu đương vỡ tan lòng ngỡ ngàng.
Nàng đành lòng sang ngang bỏ lại một cành hoa trắng ngẩn ngơ rơi cuối trờị
Không nói nên lời thẫn thờ bên sông
Ngọc Lan hỡi Ngọc Lan. (gọi em hỡi Ngọc Lan)
Rồi từ đêm đó, không ai còn trông thấy bóng người trai quay trở về.
Hiu hắt bên sông những cành Ngọc Lan
tả tơi rụng cuối mùạ
Dòng sông biệt ly và cành hoa trắng
minh chứng cho duyên lỡ làng.
Từ đó lúc đêm về vắng vọng bên sông lời trong gió Ngọc Lan.
(Ngọc Lan hỡi Ngọc Lan)
*
* *
* *
Hương Ngọc Lan
- Hoàng Trọng-Lan Đình-Sông Hương-Thái Thanh trình bày
Hương Ngọc Lan
Nhớ bao những hương đầu dịu dàng xa xưa,
chúng ta gặp nhau
Nhớ đôi má em hồng thẹn thùng trong câu
hứa yêu dài lâu
Bên gốc Lan ta cùng trời mây
chung vòng tay ngất ngây !
Bao nguồn yêu dâng tràn nồng nàn
cho hồn chan chứa say
Ôi tình ta đẹp như lời thơ,
vấn vương đắm mê mơ màng
Ôi tình đẹp như Ngọc Lan
ngát hương đượm sương trong trắng
Nhớ giây phút yêu đương ngày nao
êm đềm ngàn muôn ái ân
Nhớ hương tóc em thơm mùi Lan
bay hòa vào gió xa gần
Luyến lưu lúc yêu đầu
rụt rè xôn xao với bao mộng xinh
Những hôn ấm ban đầu,
ngọt ngào đam mê mãi say tình anh
Theo gió đưa qua cành nhẹ lay,
Hương còn thơm ngát bay
Hương Ngọc Lan hương tình tràn đầy
ru hồn ta ngất ngây
Lời 2:
Giữ cho cánh hoa này đừng cho hương bay
dẫu hoa tàn phai
Hỡi năm tháng vô tình đời sao mong manh
lá rơi còn xanh
Đây cánh hoa như cuộc tình ta
thơm mùi hương tóc xưa
Ôi ! Ngọc Lan hương đời vừa ban
sao đành cho nát tan !
Ngày giận hờn không thấy trời xanh
khép mi, khóc cuộc thương tình
Đêm rồi đêm ôi đêm rồi đêm
tối tăm dài như kiếp sống
Thấy đâu thấy chi đâu ngày mai
âm thầm thương hay trách ai
Có chăng có chăng bao ngày vui
Đang tàn đời lánh xa dần
Thấy trong giấc mơ nào
nụ cười thương đau khóc cho đời nhau
Tóc xanh mới hôm nào,
còn kề bên nhau chiếc hôn vừa trao
Nâng cánh hoa hương còn nồng say
như ngày chưa cách xa
Ôi ! Ngọc Lan xin cùng thời gian
thơm hoài hương cố nhân
chúng ta gặp nhau
Nhớ đôi má em hồng thẹn thùng trong câu
hứa yêu dài lâu
Bên gốc Lan ta cùng trời mây
chung vòng tay ngất ngây !
Bao nguồn yêu dâng tràn nồng nàn
cho hồn chan chứa say
Ôi tình ta đẹp như lời thơ,
vấn vương đắm mê mơ màng
Ôi tình đẹp như Ngọc Lan
ngát hương đượm sương trong trắng
Nhớ giây phút yêu đương ngày nao
êm đềm ngàn muôn ái ân
Nhớ hương tóc em thơm mùi Lan
bay hòa vào gió xa gần
Luyến lưu lúc yêu đầu
rụt rè xôn xao với bao mộng xinh
Những hôn ấm ban đầu,
ngọt ngào đam mê mãi say tình anh
Theo gió đưa qua cành nhẹ lay,
Hương còn thơm ngát bay
Hương Ngọc Lan hương tình tràn đầy
ru hồn ta ngất ngây
Lời 2:
Giữ cho cánh hoa này đừng cho hương bay
dẫu hoa tàn phai
Hỡi năm tháng vô tình đời sao mong manh
lá rơi còn xanh
Đây cánh hoa như cuộc tình ta
thơm mùi hương tóc xưa
Ôi ! Ngọc Lan hương đời vừa ban
sao đành cho nát tan !
Ngày giận hờn không thấy trời xanh
khép mi, khóc cuộc thương tình
Đêm rồi đêm ôi đêm rồi đêm
tối tăm dài như kiếp sống
Thấy đâu thấy chi đâu ngày mai
âm thầm thương hay trách ai
Có chăng có chăng bao ngày vui
Đang tàn đời lánh xa dần
Thấy trong giấc mơ nào
nụ cười thương đau khóc cho đời nhau
Tóc xanh mới hôm nào,
còn kề bên nhau chiếc hôn vừa trao
Nâng cánh hoa hương còn nồng say
như ngày chưa cách xa
Ôi ! Ngọc Lan xin cùng thời gian
thơm hoài hương cố nhân
*
* *
* *
Hương Ngọc Lan -
Hạ Vy trình bày
Hương Ngọc Lan
Anh vẫn.. tìm về nơi phố cũ
Dẫu rằng em đã có chồng
Căn gác, nhạt nhòa vua cửa
Ngọc Lan tán lá vẫn xanh
**
Năm tháng cứ trôi đi sao lòng mình lại thế
Còn đây bỡ ngỡ dấu chân
Căn gác reo vui nụ cười con trẻ
"Em đâu rồi?" - anh hỏi lòng mình..
Ngọc Lan thoáng hương dịu êm
Lòng bồi hồi chờ tay ai mở cửa
Như ngày nào ta chia tay bỡ ngỡ
Anh cài hương lan lên tóc em
Ngọc Lan tán lá vẫn xanh
Mà bông hoa nở xa tầm tay ai
Dẫu rằng em đã có chồng
Căn gác, nhạt nhòa vua cửa
Ngọc Lan tán lá vẫn xanh
**
Năm tháng cứ trôi đi sao lòng mình lại thế
Còn đây bỡ ngỡ dấu chân
Căn gác reo vui nụ cười con trẻ
"Em đâu rồi?" - anh hỏi lòng mình..
Ngọc Lan thoáng hương dịu êm
Lòng bồi hồi chờ tay ai mở cửa
Như ngày nào ta chia tay bỡ ngỡ
Anh cài hương lan lên tóc em
Ngọc Lan tán lá vẫn xanh
Mà bông hoa nở xa tầm tay ai
*
* *
* *
Ngọc Lan Ta Xa Nhau
- Thái Châu
Ngọc Lan Ta Xa Nhau
Tình là từng gịot u sầu
Vọng trong sâu kín tâm hồn
Một lần vừa tròn cuộc mộng
Bờ môi đã giá băng
Để rồi tu mình hiểu rằng
Dù thương yêu hay vấn vương
Em ơi, hỡi em ơi mình đã xa nhau rồi
Từ dạo em về vầng trăng nay xẻ đôi
Từng giọt mưa buồn chợt xót xa ngân dài
Để rồi vẫn tự hỏi rằng
Tình yêu sao không như ước mơ?
Ôi, những làn tóc rối
Ngọc Lan nay đâu còn
Khi em đến hoa kheo màu
Môi tươi thắm câu ân tình
Ta trao nhau bao đắm say
Câu yêu thương ôi khát khao
Đam mê trong thiên đàn ân ái
Tóc em quyền bay trong gio
Chan chứa cơn mộng tình
Giờ chỉ còn lại u sầu
Mùi hương tan phất quanh phong
Cuộc tình rồi chợt tàn
Một bóng trong đơn lạnh
Để rồi từ mình hiểu rằng
Đời anh chỉ mang xót xa
Em ơi, hỡi em ơi mình mất nhau thật rồị
Vọng trong sâu kín tâm hồn
Một lần vừa tròn cuộc mộng
Bờ môi đã giá băng
Để rồi tu mình hiểu rằng
Dù thương yêu hay vấn vương
Em ơi, hỡi em ơi mình đã xa nhau rồi
Từ dạo em về vầng trăng nay xẻ đôi
Từng giọt mưa buồn chợt xót xa ngân dài
Để rồi vẫn tự hỏi rằng
Tình yêu sao không như ước mơ?
Ôi, những làn tóc rối
Ngọc Lan nay đâu còn
Khi em đến hoa kheo màu
Môi tươi thắm câu ân tình
Ta trao nhau bao đắm say
Câu yêu thương ôi khát khao
Đam mê trong thiên đàn ân ái
Tóc em quyền bay trong gio
Chan chứa cơn mộng tình
Giờ chỉ còn lại u sầu
Mùi hương tan phất quanh phong
Cuộc tình rồi chợt tàn
Một bóng trong đơn lạnh
Để rồi từ mình hiểu rằng
Đời anh chỉ mang xót xa
Em ơi, hỡi em ơi mình mất nhau thật rồị
*
* *
* *
Tìm Lại Cành Ngọc Lan (Ngoc Ho - Huỳnh Nhật Tân)
Tìm Lại Cành Ngọc Lan
Tôi vẫn đi về tìm lại cành ngọc lan
cành ngọc lan năm cũ có còn trên bến xưa
dòng sông lơ lững một chiều đông
gió đưa lời ai hát vắng xa buồn xa vơì
Chuyện xưa ngày ấy còn rơi
đã yêu thầm cô bé tóc vừa ngang búi vai
nàng hay e ấp cười nhìn tôi
mắt thẹn thùng ngu ngơ , nói sao lời chẳng vừa
Nhưng em đâu nào có biết
tôi đâu nào dám nói
mối duyên thầm từ lâu
Em ngây thơ vừa mới lớn
bao nhiêu là uớc muốn
tôi đâu nào dám gần
Nhưng khi xuân tình mới chớm
thương yêu vừa mới hé
nỡ sao đành chia xa
Em không nói lời biệt ly
không giã từ nhau đi
cho lệ tràn bờ mi
Trong nỗi u hoaì , tìm kiếm người xưa
cành ngọc lan năm cũ , tả tơi đầy ngoài sân
Bờ sông vắng lặng một chiều đông,
xót xa lời thương nhớ, tiễn đưa một bóng hình
Ngọc lan còn đó Ngọc Lan ,
em tôi giờ đâu mất
để tôi buồn thâu đêm
Tìm em chỉ còn tìm trong mơ
ngõ về lòng bơ vơ
lẻ loi đời quạnh hiu
cành ngọc lan năm cũ có còn trên bến xưa
dòng sông lơ lững một chiều đông
gió đưa lời ai hát vắng xa buồn xa vơì
Chuyện xưa ngày ấy còn rơi
đã yêu thầm cô bé tóc vừa ngang búi vai
nàng hay e ấp cười nhìn tôi
mắt thẹn thùng ngu ngơ , nói sao lời chẳng vừa
Nhưng em đâu nào có biết
tôi đâu nào dám nói
mối duyên thầm từ lâu
Em ngây thơ vừa mới lớn
bao nhiêu là uớc muốn
tôi đâu nào dám gần
Nhưng khi xuân tình mới chớm
thương yêu vừa mới hé
nỡ sao đành chia xa
Em không nói lời biệt ly
không giã từ nhau đi
cho lệ tràn bờ mi
Trong nỗi u hoaì , tìm kiếm người xưa
cành ngọc lan năm cũ , tả tơi đầy ngoài sân
Bờ sông vắng lặng một chiều đông,
xót xa lời thương nhớ, tiễn đưa một bóng hình
Ngọc lan còn đó Ngọc Lan ,
em tôi giờ đâu mất
để tôi buồn thâu đêm
Tìm em chỉ còn tìm trong mơ
ngõ về lòng bơ vơ
lẻ loi đời quạnh hiu
*
* *
* *
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire