Đà Lạt những ngày cuối năm rực rỡ những bông hoa vàng như những “ông mặt trời” nhỏ. Đó là loài hoa Dã quỳ tuy không sang trọng như hoa cúc vàng cũng không vạm vỡ, to khỏe như hoa hướng dương nhưng tràn đầy sức sống mãnh liệt và gắn với câu chuyện về một tình yêu đẹp, đượm buồn về tình yêu đôi lứa.Khi nói đến mùa hoa Dã Quỳ người ta thường chỉ nhớ đến Đà Lạt. Có lẽ bởi chỉ có những cung đường uốn lượn, những triền dốc nên thơ và những ngọn gió se lạnh của xứ sở này mới khiến người ta nhớ đến câu chuyện tình yêu đượm buồn mang tên Dã Quỳ.
Hoa Dã Quỳ Đà Lạt
Ngày xửa ngày xưa, có một bộ tộc Lasiêng sinh sống ở vùng Tây nguyên xa xôi có chàng K’lang và nàng H’limh yêu nhau tha thiết. Ngày ngày chàng K’lang vào rừng săn bắt thú rừng, còn nàng H’limh khéo léo dệt tấm chăn cho chồng. Tối tối hai người họ lại cùng nhau và dân làng trong buôn quây quần đốt lửa và múa hát. Cuộc sống vui vẻ hạnh phúc dần trôi qua cho đến ngày biến cố đột ngột xảy ra với họ.
Đó là một ngày bình thường như bao ngày khác, K’lang vào rừng săn thú nhưng tới tối muộn vẫn chưa thấy về. H’limh chờ hoài không thấy, nàng lo lắng bèn đi tìm K’lang. Nàng đi sâu vào rừng và thảng thốt cất tiếng gọi người yêu nhưng đi mãi, đi mãi, hết mười mấy con suối, mười mấy ngọn núi rồi mà vẫn không thấy K’lang đâu cả.
Cái giá rét của khí trời lập đông trên vùng cao nguyên khiến cho nàng thêm lạnh lẽo hiu quạnh và cô đơn tuyệt vọng… Không đủ sức chịu đựng khi vừa đói, vừa rét, nàng đã ngủ thiếp đi và trong giấc mơ nàng thấy chàng K’Lang gọi nàng và bảo nàng hãy đi thêm một con suối nữa sẽ gặp chàng ở đó.
Giật mình tỉnh dậy như được tiếp thêm động lực, H’limh vượt qua bao mệt mỏi tiếp tục đi tiếp đến cuối nguồn. Và kìa một cảnh tượng thật hãi hùng và vô cùng đau xót hiện ra trước mắt nàng: Người yêu của nàng là K’Lang đang bị người bộ tộc Lasíêng trói chặt và chết từ lúc nào không biết. Quá đau khổ, nàng chạy lao mình đến ôm lấy thi thể chàng H’Lang mặc cho những mũi tên, những ngọn giáo đâm vào da thịt. Mặc cho bao nhiêu đau đớn nàng vẫn quyết bảo vệ cho người yêu cho tới khi nàng bị trúng mũi tên độc cuối cùng của chàng LaRihn – con trai tộc trưởng Lasiêng.
Thì ra vì quá ghen tuông với tình yêu của H’limh dành cho K’lang, La Rihn đã bắt K’lang và bắn ra mũi tên hận tình. Nhưng chàng đâu có ngờ, người lãnh trọn mũi tên nghiệt ngã ấy lại là H’limh – người con gái mà chàng ngày đêm thương thầm trộm nhớ nhưng không được đáp lại tình cảm.
Nàng chết trong tư thế quỳ xuống đất và ôm lấy K’Lang không rời. Về sau, tại nơi đôi uyên ương lìa xa sự sống, người ta thấy mọc lên một loài cây mà hoa chỉ nở vào đầu mùa thu – thời điểm H’Limh và K’Lang chết bên nhau. Loài hoa lạ có màu vàng rực pha chút cam có sức sống mãnh liệt như tình yêu thuỷ chung H’Limh và K’Lang. Người xưa đã gọi loài hoa dại này với cái tên mang một chút kiêu sa, một chút lãng mạn: Dã Quỳ. “Dã” có nghĩa là hoang dã; “Quỳ” có nghĩa là quỳ gục xuống.
Từ đó, cứ mỗi độ tháng 10 sang, nơi nàng H’limh chết lại nở ra một loài hoa có màu vàng rực. Người ta thường gọi là hoa Dã Quỳ. Cây hoa Dã Quỳ rất dễ mọc và mọc rất nhanh. Những cánh hoa màu vàng tràn đầy sức sống mãnh liệt, ý chí bất khuất như tình yêu chung thủy của nàng H’limh.
Ngày nay, vẻ đẹp hoang dại của Dã Quỳ cũng như cậu chuyện tình yêu của H’limh và K’Lang đã trở thành nguồn cảm hứng vô tận cho các văn nghệ sĩ. Bạn có thể bắt gặp những con đường vàng rực nắng Dã Quỳ trong văn thơ, âm nhạc và ngay cả phim ảnh.
Lên Đà Lạt những ngày cuối năm, bạn sẽ được ngắm nhìn những đường hoa Dã Quỳ rực rỡ ở các con đường cửa ngõ vào thành phố, đường vào Thung Lũng Vàng hay đoạn đường ở ga xe lửa. Những bông hoa vàng rực như những “ông mặt trời” nhỏ có sức sống mãnh liệt này còn gắn với câu chuyện về tình yêu đẹp nhưng buồn về tình yêu đôi lứa và lòng chung thủy.
https://vietflower.info/2018/su-tich-hoa-da-quy
*
* *
* *
LẠT-MÙA HOA DÃ QUỲ
Nguyễn Anh Trí
Đà Lạt-Mùa Hoa Dã Quỳ
Bạt ngàn khắp nơi hoa nở
Hoa len vào từng góc phố
Hoa thắp sáng khắp cao nguyên
Dã Quỳ cứ mọc tự nhiên
Vươn lên, xôn xao, mãnh liệt
Gần gũi, không riêng ai hết
Để cho Đà Lạt-Mùa Hoa
Hoa nở báo mùa mưa qua
Nhìn Hoa biết mùa khô tới
Nắng vàng một màu vời vợi
Sương giăng nỗi nhớ nao lòng
Ai lên, ai tới có không
Ngắm Hoa và nghe nhạc Trịnh
Đêm buông tiết trời lành lạnh
Xuân Hương, Than Thở, Cam Ly…
Rạo rực mùa hoa Dã Quỳ
Chạnh lòng Noel và Tết
Một Mùa Hoa vàng da diết
Thắm như tình núi Lang-Biang
Mùa Hoa, Mùa Hoa lại sang
Quên sao sắc hoa Phố Núi
Cứ mong Mùa Hoa Quỳ tới
Mến thương, ơi Đà Lạt ơi!
Nguyễn Anh Trí
Đà Lạt-Mùa Hoa Dã Quỳ
Bạt ngàn khắp nơi hoa nở
Hoa len vào từng góc phố
Hoa thắp sáng khắp cao nguyên
Dã Quỳ cứ mọc tự nhiên
Vươn lên, xôn xao, mãnh liệt
Gần gũi, không riêng ai hết
Để cho Đà Lạt-Mùa Hoa
Hoa nở báo mùa mưa qua
Nhìn Hoa biết mùa khô tới
Nắng vàng một màu vời vợi
Sương giăng nỗi nhớ nao lòng
Ai lên, ai tới có không
Ngắm Hoa và nghe nhạc Trịnh
Đêm buông tiết trời lành lạnh
Xuân Hương, Than Thở, Cam Ly…
Rạo rực mùa hoa Dã Quỳ
Chạnh lòng Noel và Tết
Một Mùa Hoa vàng da diết
Thắm như tình núi Lang-Biang
Mùa Hoa, Mùa Hoa lại sang
Quên sao sắc hoa Phố Núi
Cứ mong Mùa Hoa Quỳ tới
Mến thương, ơi Đà Lạt ơi!
*
* *
* *
Giấc mơ Dã Quỳ
Thơ: Trần Vấn Lệ-nhạc: Tuấn Khanh-Nhã Ca trình bày
Đêm qua tôi lại nằm mơ
Thấy mình về đứng trên đồi
Thấy đồng hoa nở bát ngát
Dã quỳ hoa vàng đón tôi
Đêm qua tôi thả hồn chơi
Đi về tận chốn quê nhà
Nắng vàng nghẹn ngào theo tôi
Nắng vàng thương Dã quỳ tôi
Tôi chết, chết thật rồi
Bên tôi Dã quỳ tàn úa
Kỷ niệm đau mấy cho vừa
Tôi hóa thành bụi mưa
Tôi khóc, khóc thật nhiều
Quê hương sao còn đau yếu
Tôi mơ, mơ để làm gì
Tôi về, về đây làm chi
Đêm qua tôi vừa kịp mơ
Thấy em đứng hát bên đồi
Nụ hôn còn chưa kịp tới
Nước mắt đã vội tuôn rơi
Thấy mình về đứng trên đồi
Thấy đồng hoa nở bát ngát
Dã quỳ hoa vàng đón tôi
Đêm qua tôi thả hồn chơi
Đi về tận chốn quê nhà
Nắng vàng nghẹn ngào theo tôi
Nắng vàng thương Dã quỳ tôi
Tôi chết, chết thật rồi
Bên tôi Dã quỳ tàn úa
Kỷ niệm đau mấy cho vừa
Tôi hóa thành bụi mưa
Tôi khóc, khóc thật nhiều
Quê hương sao còn đau yếu
Tôi mơ, mơ để làm gì
Tôi về, về đây làm chi
Đêm qua tôi vừa kịp mơ
Thấy em đứng hát bên đồi
Nụ hôn còn chưa kịp tới
Nước mắt đã vội tuôn rơi
*
* *
* *
HOA DÃ QUỲ
Nhạc: Phạm Quang Ngọc-Quỳnh Lan trình bày
*
* *
*
* *
Chuyện Tình Hoa Dã Quỳ-Thảo Trang
*
* *
* *
Đà Lạt một ngày ở xa -
Thơ: Trương Đạm Thủy-Nhạc và trình bày: Nguyễn Văn Thành
*
* *
* *
Hoa Dã Quỳ-Trần Thu Hà
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire