LỜI TỬ SĨ
Thơ: Vũ Đình Trường-Nhạc và Trình bày Nguyễn văn Thành
Thơ: Vũ Đình Trường
Nhạc: DânChủCa
1.
1.
Xin em chớ buồn nhìn mộ anh xiêu tán
Thấy bia anh đầy dấu đạn căm thù
Xin mẹ chớ đắp cho con ngôi mộ mới
Hãy để xương con rữa nát với thời gian
Thấy bia anh đầy dấu đạn căm thù
Xin mẹ chớ đắp cho con ngôi mộ mới
Hãy để xương con rữa nát với thời gian
Xin chị hãy để cho em vào phiêu lãng
cho em quên mối hận Tháng Tư Buồn
cho em quên mối hận Tháng Tư Buồn
Con hãy để xác cha hòa với đất
Đồng đội cha bỏ xác biết bao người
Dưới truông hào,
Đồng đội cha bỏ xác biết bao người
Dưới truông hào,
giữa rừng sâu,
trên núi thẳm
Hai mươi năm đất miền Nam tươi sáng
chỉ một ngày, chỉ một ngày . . . .
chỉ một ngày, chỉ một ngày . . . .
mưa thấm lệ tuôn trào.
ĐK:
Bạn hãy để cho tôi
Sống anh hùng
Sống anh hùng
chết quang vinh
tròn tiết tháo
Chớ xin xỏ bọn cường quyền vô đạo
Thêm tủi lòng người đã quyết hy sinh.
Chớ xin xỏ bọn cường quyền vô đạo
Thêm tủi lòng người đã quyết hy sinh.
Bạn hãy để thân tôi
làm phân bón
cây nhân quyền sai trái cho ngày sau
Ngay cả sông núi giặc còn rao bán
thì hồn nào yên được giấc thiên thu!
thì hồn nào yên được giấc thiên thu!
(để hết)
Nếu bạn muốn tôi ngàn thu yên giấc
Xin hãy thay tôi dựng lại cờ vàng
Tôi không muốn được mồ tươm mả tất
Khi nước nhà mây vẫn trắng màu tang.
Xin hãy thay tôi dựng lại cờ vàng
Tôi không muốn được mồ tươm mả tất
Khi nước nhà mây vẫn trắng màu tang.
LỜI TỬ SĨ
(Nếu người chết nói được)
Dâng lên anh linh tử sĩ đã có lúc an nghỉ tại nghĩa trang Quân Đội Biên Hòa
Mẹ chớ đắp cho con ngôi mộ mới
Để xương con rữa nát với thời gian
Làm phân bón cây nhân quyền sai trái
Cho ngày sau con cháu sống huy hoàng
Em chớ buồn nhìn mộ anh xiêu tán
Thấy bia anh đầy dấu đạn căm thù
Ngay cả núi sông giặc còn rao bán
thì hồn nào yên được giấc ngàn thu!
Con hãy để xác cha hòa với đất
Ba chết rồi, cải táng được gì đâu!
Đồng đội ba biết bao người bỏ xác
Dưới truông hào, trên núi thẳm, rừng sâu
Chị hãy để cho em vào phiêu lãng
cho em quên mối hận tháng Tư buồn
Hai mươi năm đất miền Nam tươi sáng
chỉ một ngày mưa thấm lệ trào tuôn
Bạn hãy để cho tôi tròn tiết tháo
Sống anh hùng thì chết cũng quang vinh
Chớ xin xỏ bọn cường quyền vô đạo
Thêm tủi lòng người đã quyết hy sinh
Nếu bạn muốn tôi ngàn thu yên giấc
xin hãy thay tôi dựng lại cờ vàng
Tôi không muốn được mồ tươm mả tất
Khi nước nhà mây vẫn trắng màu tang
Vũ Đình Trường
(Nếu người chết nói được)
Dâng lên anh linh tử sĩ đã có lúc an nghỉ tại nghĩa trang Quân Đội Biên Hòa
Mẹ chớ đắp cho con ngôi mộ mới
Để xương con rữa nát với thời gian
Làm phân bón cây nhân quyền sai trái
Cho ngày sau con cháu sống huy hoàng
Em chớ buồn nhìn mộ anh xiêu tán
Thấy bia anh đầy dấu đạn căm thù
Ngay cả núi sông giặc còn rao bán
thì hồn nào yên được giấc ngàn thu!
Con hãy để xác cha hòa với đất
Ba chết rồi, cải táng được gì đâu!
Đồng đội ba biết bao người bỏ xác
Dưới truông hào, trên núi thẳm, rừng sâu
Chị hãy để cho em vào phiêu lãng
cho em quên mối hận tháng Tư buồn
Hai mươi năm đất miền Nam tươi sáng
chỉ một ngày mưa thấm lệ trào tuôn
Bạn hãy để cho tôi tròn tiết tháo
Sống anh hùng thì chết cũng quang vinh
Chớ xin xỏ bọn cường quyền vô đạo
Thêm tủi lòng người đã quyết hy sinh
Nếu bạn muốn tôi ngàn thu yên giấc
xin hãy thay tôi dựng lại cờ vàng
Tôi không muốn được mồ tươm mả tất
Khi nước nhà mây vẫn trắng màu tang
Vũ Đình Trường
*
* *
* *
Bảo Bình - Tạ Tình Em!
Nhạc & trình bày: Nguyễn Văn Thành
Bảo Bình - Tạ Tình Em!
Nguyễn Văn Thành
1.
Ba mươi năm, vết thương trên người anh vẩn chưa lành
Ba mươi năm, một mảnh chiến trường xưa đã chung thân
một mảnh nát tan của núi sông
một mảnh hiên ngang giòng máu hồng
một mảnh hy sinh vợ yêu chồng
một mảnh tình trọn vẹn anh biết không?
Bên tai anh, đâu đó vẫn còn nghe giọng pháo gầm
Chung quanh anh, tâm trí vẫn cuồng quay đoạn phim nhanh
Tàu đã trúng thương, vẫn can trường
mặc giòng máu tươi, lệnh mở đường
một mảnh đời vĩnh viễn dâng quê hương.
ĐK:
Giờ còn mảnh tình này, anh cho em, người yêu hỡi
Ba mươi năm bên em người bạn đời
tảo tần sớm hôm, tháng ngày quên lãng
cho anh Bảo-Bình
và mảnh đạn oan khiên mà vô cùng thân thiết.
Giờ còn mảnh đời này anh bên em giờ phút cuối
Ba mươi năm chưa nguôi lời tạ tình
Ba mươi năm chưa quên người Bảo Bình
Bảo-Bình, Bảo-Bình - tạ tình em!
Bảo-Bình, Bảo-Bình - tạ tình em!
Bảo-Bình, Bảo-Bình . . . . vĩnh biệt em!
2.
Ba mươi năm, sông núi vẫn còn đau lòng Bảo-Bình
Ba mươi năm, nhức nhối vẫn từng đêm nặng con tim
đạn thù vẫn mang ở bên lòng
một đời sắt son chỉ yêu chồng
như Bảo Bình một đời yêu non sông. . . . .
Nguyễn Văn Thành
1.
Ba mươi năm, vết thương trên người anh vẩn chưa lành
Ba mươi năm, một mảnh chiến trường xưa đã chung thân
một mảnh nát tan của núi sông
một mảnh hiên ngang giòng máu hồng
một mảnh hy sinh vợ yêu chồng
một mảnh tình trọn vẹn anh biết không?
Bên tai anh, đâu đó vẫn còn nghe giọng pháo gầm
Chung quanh anh, tâm trí vẫn cuồng quay đoạn phim nhanh
Tàu đã trúng thương, vẫn can trường
mặc giòng máu tươi, lệnh mở đường
một mảnh đời vĩnh viễn dâng quê hương.
ĐK:
Giờ còn mảnh tình này, anh cho em, người yêu hỡi
Ba mươi năm bên em người bạn đời
tảo tần sớm hôm, tháng ngày quên lãng
cho anh Bảo-Bình
và mảnh đạn oan khiên mà vô cùng thân thiết.
Giờ còn mảnh đời này anh bên em giờ phút cuối
Ba mươi năm chưa nguôi lời tạ tình
Ba mươi năm chưa quên người Bảo Bình
Bảo-Bình, Bảo-Bình - tạ tình em!
Bảo-Bình, Bảo-Bình - tạ tình em!
Bảo-Bình, Bảo-Bình . . . . vĩnh biệt em!
2.
Ba mươi năm, sông núi vẫn còn đau lòng Bảo-Bình
Ba mươi năm, nhức nhối vẫn từng đêm nặng con tim
đạn thù vẫn mang ở bên lòng
một đời sắt son chỉ yêu chồng
như Bảo Bình một đời yêu non sông. . . . .
*
* *
* *
Nói Với Bạn Bè
Thơ Trạch Gầm-Nhạc & trình bày: Nguyễn Văn Thành
Thơ Trạch Gầm-Nhạc & trình bày: Nguyễn Văn Thành
NOI VỚI BẠN BÈ
Tao bây giờ đã thành người tha phương
Đất Mỹ tự do… mà vẫn thấy buồn
Mười mấy năm tù khổ thì có khổ
Nhưng bạn bè cùng một nỗi nhớ thương
Tao bây giờ đã bắt đầu bơ vơ
Đường phố thênh thang không đợi không chờ
Một cái bắt tay cùng lời hờ hững
Mầy hả mầy… tìm ra job hay chưa ?
Cắt chỉ một giờ – một hai đồng bạc
Đôi tay đau ngơ ngác nhớ chiến trường
May được ngày xưa trải thời huấn nhục
Để bây giờ quen với chuyện thê lương
Tao bây giờ tìm tao trong quanh quẩn
Một quán cà-phê dăm đứa bạn đời
Vẫn còn đó niềm đau ngày Quốc Hận
Để thấy lòng còn xa xót khôn nguôi
Nhớ bạn bè nhớ không tròn nỗi nhớ
Ngày Bình Long – Rạch Bắp đến Cây Trường
Thằng banh xác biết đâu ngày mất nước
Thằng quặt què chồng thêm nỗi tai ương
Tao bây giờ không tiền mua rượu uống
Mà vẫn say… say ngút với nỗi buồn
Nhìn thiên hạ tranh nhau quyền yêu nước
Mấy chục năm ròng – Nước vẫn tang thương
Trạch Gầm
Tao bây giờ đã thành người tha phương
Đất Mỹ tự do… mà vẫn thấy buồn
Mười mấy năm tù khổ thì có khổ
Nhưng bạn bè cùng một nỗi nhớ thương
Tao bây giờ đã bắt đầu bơ vơ
Đường phố thênh thang không đợi không chờ
Một cái bắt tay cùng lời hờ hững
Mầy hả mầy… tìm ra job hay chưa ?
Cắt chỉ một giờ – một hai đồng bạc
Đôi tay đau ngơ ngác nhớ chiến trường
May được ngày xưa trải thời huấn nhục
Để bây giờ quen với chuyện thê lương
Tao bây giờ tìm tao trong quanh quẩn
Một quán cà-phê dăm đứa bạn đời
Vẫn còn đó niềm đau ngày Quốc Hận
Để thấy lòng còn xa xót khôn nguôi
Nhớ bạn bè nhớ không tròn nỗi nhớ
Ngày Bình Long – Rạch Bắp đến Cây Trường
Thằng banh xác biết đâu ngày mất nước
Thằng quặt què chồng thêm nỗi tai ương
Tao bây giờ không tiền mua rượu uống
Mà vẫn say… say ngút với nỗi buồn
Nhìn thiên hạ tranh nhau quyền yêu nước
Mấy chục năm ròng – Nước vẫn tang thương
Trạch Gầm
*
* *
* *
Lời Trước Nghĩa Trang
Thơ Trạch Gầm - Nhạc & tiếng hát Nguyễn Hữu Tân
*
* *
Thơ Trạch Gầm - Nhạc & tiếng hát Nguyễn Hữu Tân
Tao sống đến ngày cuối cùng cuộc chiến
Được cái hơn mầy nhìn thấy đau thương
Đành làm người ngu đổ thừa vận nước
Uổng cả tháng ngày gối đá nằm sương
Mầy đã hơn tao vì mầy đã chết
Hưởng chút lể nghi hưởng chút ân cần
Có được người thân cho lời nuối tiếc
Còn tao bây giờ sống cũng như không
Mầy có tin không quê hương đã mất
Giữa lúc bọn tao nguyên vẹn hình hài
Đâu thuở quân trường đâu thời huấn nhục
Để nhận lấy ngày khốn nạn hôm nay
Một lũ đàn anh tan hàng cuốn gói
Bỏ mặc bọn tao đứng khóc dưới cờ
Món nợ tang bồng bao giờ trả nổi
Mất cả Sơn Hà cứ tưởng như mơ
Giờ chẳng dám nhìn ngay vào mắt Mẹ
Cũng chẳng đủ lời tâm sự cùng Cha
Đành đến thăm mầy những thằng đã chết
Ngày... Quê Hương còn lắm nỗi thiết tha.
Được cái hơn mầy nhìn thấy đau thương
Đành làm người ngu đổ thừa vận nước
Uổng cả tháng ngày gối đá nằm sương
Mầy đã hơn tao vì mầy đã chết
Hưởng chút lể nghi hưởng chút ân cần
Có được người thân cho lời nuối tiếc
Còn tao bây giờ sống cũng như không
Mầy có tin không quê hương đã mất
Giữa lúc bọn tao nguyên vẹn hình hài
Đâu thuở quân trường đâu thời huấn nhục
Để nhận lấy ngày khốn nạn hôm nay
Một lũ đàn anh tan hàng cuốn gói
Bỏ mặc bọn tao đứng khóc dưới cờ
Món nợ tang bồng bao giờ trả nổi
Mất cả Sơn Hà cứ tưởng như mơ
Giờ chẳng dám nhìn ngay vào mắt Mẹ
Cũng chẳng đủ lời tâm sự cùng Cha
Đành đến thăm mầy những thằng đã chết
Ngày... Quê Hương còn lắm nỗi thiết tha.
*
* *
* *
Bao giờ hởi Tháng Tư - Nhạc & trình bày: Nguyễn Văn Thành
*
* *
Hỡi Hồn Thiêng Núi Sông - Sáng tác & trình bày Nguyễn Văn Thành
*
* *
* *
Như Bài Hát Quốc Ca - Sáng tác & trình bày Nguyễn Văn Thành
*
* *
*
* *
Ca nhạc sĩ Nguyễn văn Thành
Dòng Nhạc Đấu tranh
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire