. . . và cứ thế tiếp diễn, không biết đến bao giờ dừng.
Mặc dù đám mây đen nặng tính phe đảng đang che phủ bầu trời Bạch cung, tổng thống Donald J. Trump vẫn tiếp tục bình chân như vại mà làm việc theo danh mục việc làm đã hứa với toàn dân. Quả thật, nước Mỹ như đang gặp muôn vàn khó khăn cơ hồ như đang sụp đổ chỉ vì ông tổng thống dám có cái nhìn xa và khá chính xác, khác với thiên hạ – trong tình hình “không thể nào” ông vẫn từng bước thành công. . . Đặc biệt, chắc chắn chính sách rất rõ ràng sau đây đối với Cuba nằm trong tầm ngắm chọn lựa tha thiết của người Mỹ gốc Việt. Tổng thống Trump mang giấy bút xuống tận thủ đô Little Lahavana ký sắc lệnh tại chỗ, một cơ hội giúp dân Cuba giải phóng đất nước.
Thời Regan đã làm cho cơ chế cộng sản Liên Bang Xô Viết sụp đổ, chỉ còn sót lại có mấy nước: Trung cộng, Bắc Hàn, Việt nam và Cuba. Cơ chế như căn nhà đã mục nát, sụp đổ nhưng nếu nói rằng tư tưởng ấy hoàn toàn tan biến theo thì có lẽ cần phải coi lại, bỡi một lý do duy nhất là tuy căn nhà đã sập nhưng tư tưởng muốn làm nhà mãi còn, và dĩ nhiên căn nhà người ta muốn xây phải theo một lối khác. Tre già thì măng mọc, đối với lớp trẻ chưa trải nghiệm núi xương sông máu, lý thuyết ấy vẫn mới toanh và hấp dẫn vô cùng. Ông Trump quả đã nhận ra điều đó và ông đã bắt đầu từ Cuba. Hy vọng ông sẽ làm nốt phần còn lại của tổng thống Regan.
Đối với thế giới HG, cho dù đánh đổ nhà nước độc tài, dẹp được khủng bố cũng chưa chắc các nước sẽ trở thành dân chủ tự do kiểu Hoa Kỳ bỡi lẽ duy nhất là ở đó tôn giáo nắm quyền chính trị.
Đối với Cuba thì hoàn toàn khác. Lợi thế thứ nhất là rất gần Hoa Kỳ, thứ hai là không dính liền biên giới đất liền với nước nào; thứ ba là hiện nay đã bang giao – hai bên đều có toà đại sứ. Chỉ cần một chính sách có tính toán dựa trên lợi ích một cách thông minh, biết hy sinh cái nhỏ một thời gian để đạt được cái lớn lâu dài. Và qua trích đoạn quan trọng trong diễn văn sau đây, quả thật ông Trump đã thấy rõ lợi thế, đã đánh thức dân Cuba bất kể là Việt nam ‘ngủ hay thức để canh chừng hoà bình thế giới’.
Hôm 16/6/2017 vừa qua, trước hàng ngàn cử tọa ở hội trường Artime Theater, Miami Florida, thủ đô của dân tị nạn Cuba, Little Lavahana tổng thống Trump phát biểu về chính sách mới đối với Cuba và ký ngay sắc lệnh tại chỗ - chứng minh hùng hồn lời hứa của ông khi tranh cử. Cử tọa hưởng ứng rất nồng nhiệt chừng như cao trào cách mạng dân lên gần đỉnh điểm; tiếng hô Trump, Trump, Trump … Thank you, Thank you, Thank you … We love you, We love you! ... và USA, USA, USA!… vang lên như từng đợt sóng dồn sau mỗi ý kiến. Các đài Việt nam đã đưa tin phớt lờ về một số chi tiết vô cùng quan trọng, tỏ rõ quyết tâm cao độ của chính phủ Trump nhằm đáp ứng nguyện vọng chính đáng mà dân chúng Cuba đã ấp ủ hơn 6 thập niên trong cay đắng, ngậm ngùi. Sự thay đổi cho các dân tộc đang chịu thiệt thòi vì chế độ độc tài có thể bắt đầu từ Cuba chứ không phải từ sự trổi dậy trong mùa xuân Ả Rập của dân ở các nước Hồi giáo.
Tổng thống bắt đầu bằng những lời cảm ơn Ngoại trưởng Rex Tillerson và sự cộng tác đắc lực của tổng thống và đội ngũ nội các tài ba đã mang Otto Warmbier về với gia đình thân yêu trong tình trạng bị hôn mê và bộ não bị tổn thương sau 18 tháng bị giam giữ. Otto Ambier một sinh viên bị bắt giữ, và tuyên án 15 năm tù khổ sai ở Bắc Hàn; tổng thống cũng nhắc đến Steve Scalise: “Và người bạn thân của tôi, Steven Scalise (1) đã lãnh đạn cho tất cả chúng ta. Và bỡi anh ta, sự đau đớn và sự chống chọi mà anh đang trải qua – anh ta đang chịu nạn, nghiêm trọng hơn là chúng ta tưởng - đất nước chúng ta có lẽ sẽ tiến gần, đến đoàn kết hơn. Rất quan trọng”. Tổng thống lặp lại lời cảm ơn, chia buồn với thân nhân, gia đình và cầu nguyện cho Steve Scalise, các dân biểu và cảnh sát cùng bị bắn sớm bình phục. Sau khi kêu gọi tất cả hãy cầu nguyện cho đất nước bình yên, đoàn kết và an toàn cho dân chúng hoa Kỳ, ông bắt đầu vào chính sách đối với Cuba.
Khán giả hô vang: Chúng tôi yêu tổng thống! …!,
Bằng lối nói rất thoải mái tự nhiên, ông ta trả lời: “Cảm ơn! Cảm ơn! Cũng vậy, tôi yêu các bạn. Đây là một cộng đồng tuyệt vời - cộng đồng Mỹ-Cuba rất đáng yêu. Tôi đã thấy ngay mà”. Ông tiếp:“Những gì các bạn xây dựng ở đây - nền văn hoá vang danh, một cộng đồng phát triển tốt đẹp, một tinh thần viễn xứ - là biểu tượng cho một Cu ba tự do. Và với sự chiếu cố của bề trên, một Cuba tự do sẽ sớm đạt thành”.
Khán giả không ngừng hô vang: USA! USA! USA!
“Và chúng tôi cần cảm ơn tất cả các bạn đã cất tiếng nói cho những người không được nói. Họ không nói được, nhưng các bạn có thể làm thay đổi, và chúng tôi cần cảm ơn các bạn. Nhóm này thật tuyệt vời – các bạn là nhóm người đáng kinh ngạc, có tài năng và và nhiệt tình. Cảm ơn các bạn. Một nhóm người phi thường.
Nhiều người trong số các bạn đã chứng kiến những tội ác khủng khiếp nhằm phục vụ cho một ý thức hệ tàn ác. Như bạn đã thấy những ước mơ của nhiều thế hệ bị giam giữ, và quả thật các bạn hãy nhìn những gì đã xảy ra và những gì mà cộng sản đã làm. Bạn đã biết những khuôn mặt đã biến mất, người vô tội bị cầm tù, và tín đồ bị bức hại vì đã rao giảng lời Chúa. Bạn đã chứng kiến phụ nữ trong trắng bị đả thương, đổ máu, và bắt trên đường đi Thánh lễ. Bạn đã nghe tiếng kêu than lạnh lẽo của người thân, hoặc những tiếng rít của các đội bắn xé xuyên làn gió đại dương. Không phải là một âm thanh tốt.”
Một trong số những nhà bất đồng chứng kiến Cuba, Bà Cary Roque, người đã bị chế độ Castro cầm tù 15 năm đã lên phát biểu: “Cảm ơn Tổng thống. Cảm ơn Phó Tổng thống. Cảm ơn Marco Rubio, Mario Diaz-Balart. Cảm ơn tất cả mọi người Cuba chiến đấu cho dù là thế nào – cho tự do của Cuba. Thưa Tổng thống, thay mặt dân Cuba, những người trong mắt tôi, quê hương tôi, Cảm ơn. Cảm ơn, vàchúng tôi cảm kích tình yêu của tổng thống.”
Antunez, bị tù 17 năm, Angel De Fanta bị tù 20 năm. Cũng được tổng thống đặc biệt nhắc đến: “Cảm ơn, Cảm ơn. Những người rất dũng cảm”.
Tổng thống tiếp:
“Những người lưu vong và những nhà bất đồng chính kiến có mặt hôm nay đã chứng kiến chủ nghĩa cộng sản phá hoại một quốc gia, cũng như chủ nghĩa cộng sản đã tàn phá mọi quốc gia nơi nó đã từng thử nghiệm. (tiếng vỗ tay không dứt). Nhưng chúng ta sẽ không im lặng trước sự đàn áp của cộng sản lâu hơn nữa. Các bạn đã nhìn thấy sự thật, đã nói lên sự thật, và sự thật nay đã kêu gọi chúng ta – nhóm này - gọi chúng tôi phải hành động. Cảm ơn.
Năm ngoái, tôi đã hứa có tiếng nói chống lại sự đàn áp ở khu vực của chúng ta – hãy nhớ, áp bức rất lớn - và tiếng nói cho tự do của người dân Cuba. Bạn đã nghe lời cam kết đó. Bạn thực hiện quyền bạn phải bỏ phiếu. Bạn đã đi bầu phiếu. Và ở đây tôi giống như tôi đã hứa - như tôi đã hứa.
Tôi đã hứa – tôi giữ lời hứa. Đôi lúc trong chính trị, người ta phải cần thời gian hơi lâu hơn một chút, nhưng chúng ta sẽ đến đích. Chúng ta sẽ đến. Chúng ta đến không? Bạn hãy cứ tin đi, Mike. Chúng ta đến đích đó. (khan giả cười). Cảm ơn. Không, chúng tôi giữ lời hứa.
Và bây giờ tôi đã là Tổng thống của các bạn, Mỹ sẽ phơi bày tội ác của chế độ Castro và đứng về phía của người Cuba trong cuộc đấu tranh cho tự do của họ. Bỡi vì chúng ta biết rằng tốt nhất cho nước Mỹ là có tự do ở bán cầu của chúng ta, dù ở Cuba hay Venezuela, và có tương lai nơi mà người dân trong mỗi quốc gia được sống theo ước mơ của mình.
Trong gần sáu thập niên qua, người dân Cuba đã gánh chịu khốn khổ dưới chế độ cại trị của cộng sản. Cho đến hôm nay, Cuba còn nằm dưới quyền cai trị bỡi cùng những kẻ đã giết hại chục ngàn người công dân trong nước, những kẻ đã đeo đuổi ý thức hệ hà khắc và sai lầm trong cả bán cầu của chúng ta, và đã có lần tàn trử vũ khí nguyên tử của kẻ thù cách bờ biển của chúng ta 90 dặm.
Chế độ Castro đã chở vũ khí sang Bắc Hàn và đã châm dầu rối loạn ở Venezuela. Trong khi giam cầm người vô tội, chế độ ấy đã nuôi dưỡng kẻ sát hại cảnh sát, cướp máy bay, và khủng bố. Chế độ ấy ủng hộ làn sóng buôn người, lao dộng cưỡng bức, và khai thác khắp nơi. Đây là sự thật trần trụi của chế độ Castro. (Tiếng vỗ tay)
Chính phủ của tôi không trốn lánh, xin lỗi hoặc tán dương chế độ đó. Và chúng ta sẽ không bao giờ, mãi mãi không bao giờ nhắm mắt làm ngơ. Chúng ta biết những gì đang xảy ra và chúng ta nhớ những gì đã xảy ra. (Tiếng vỗ tay)
Vừa qua trong chuyến công du của tôi, tôi đã nói rằng nước Mỹ đang áp dụng chủ nghĩa hiện thực cơ bản, bắt nguồn từ các giá trị của chúng ta, chia xẻ quyền lợi và ý thức chung. Tôi cũng nói rằng các quốc gia cần phải chịu trách nhiệm lớn hơn về việc tạo sự ổn định trong vùng riêng của họ. Thật khó mà tưởng tượng một chính sách ít ý nghĩa hơn thoả thuận lầm lạc tệ hại của chính quyền trước với chế độ Castro. (Tiếng vỗ tay). Phải rồi, các bạn phải nói, hiệp ước Iran thật là tồi tệ. Đừng quên cái đẹp đó.
Họ đã có một thoả thuận với một chính phủ truyền bá bạo lực và sự bất ổng trong vùng và họ không mang lại được gì – hãy nghĩ xem - họ không gặt hái được gì - họ chiến đấu cho mọi thứ và chúng ta chiến đấu không đủ mạnh. Nhưng bây giờ những ngày đó đã qua. Bây giờ chúng ta nắm những lá bài. Chúng ta bây giờ nắm trong tay những lá bài. (Tiếng vỗ tay)
Chính quyền trước đây buông lỏng ngành du lịch và mậu dịch không giúp gì cho người dân Cuba - họ chỉ làm giàu cho chế độ Cuba. (tiếng vỗ tay). nguồn lợi từ đầu tư và ngành du lịch chảy thằng vào quân đội.
Nhà cầm quyền tóm thâu tiền bạc và làm chủ kinh doanh. Kết quả thi hành sắc lệnh của chính quyền vừa qua chỉ gia tăng sự đàn áp và tiến đến đập tan tiến trình dân chủ hoá.
Vì vậy, để có hiệu lực ngay tức thì, tôi sẽ hủy bỏ thoả hiệp đơn phương của chính quyền cũ với Cuba.
Đến đây cử tọa cùng đứng lên hô vang dội: Trump! Trump! Trump!
Tổng thống tiếp: Hôm nay tôi xin tuyên bố một chính sách mới, y như tôi đã hứa trong khi vận động, và tôi sẽ ký ngay tờ hợp đồng tại bàn tại đây. (tiếng vỗ tay)
Chính sách của chúng tôi sẽ theo đuổi một thoả thuận tốt hơn nhiều cho người dân Cuba và cho Hoa Kỳ. Chúng tôi không muốn đồng dollar làm chỗ dựa cho quân đội độc tài để khai thác và ngược đãi người dân Cuba.”
Và đây là đoạn rất quan trọng, đáng chú ý mà không có một vị tổng thống nào nói một cách thẳng thắng như thế:
“Chính sách mới của chúng tôi bắt đầu bằng thi hành luật pháp Hoa Kỳ một cách nghiêm minh (tiếng vỗ tay). Chúng tôi sẽ không xoá bỏ cấm vận chế độ Cuba cho tới khi tất cả tù nhân chính trị được thả, quyền tự do lập hội và phát biểu được tôn trọng, tất cả các đảng phải được hợp pháp hoá, và các cuộc trưng cầu dân ý tự do có quốc tế giám sát. Những cuộc bầu cử. (tiếng vỗ tay)
Tổng thống Trump đã gỡ bỏ chính sách giao thương của Obama, và thiết lập chính sách hoàn toàn mới, còn chăng chỉ là sự bang giao có toàn đại sứ. Cứ theo chính sách này Cuba không hy vọng gì được mùa kiểu WTO cho Việt nam:
“Chúng tôi sẽ hạn chế những đồng dollar của Hoa Kỳ rót vào quân đội, cơ quan an ninh và tình báo làm cốt lõi cho chế độ Castro. Chúng sẽ bị thắt chặt. Chúng tôi sẽ thi hành cấm chỉ ngành du lịch. Chúng tôi sẽ thi hành lệnh cấm vận. Chúng tôi sẽ đi từng bước chắc chắn để bảo đảm rằng đầu tư sẽ chảy thẳng đến dân chúng để họ có thể mở mang kinh doanh và bắt đầu xây dựng đất nước vĩ đại của họ, tương lai huy hoàng - một đất nước có đầy tiềm năng (Tiếng vỗ tay)
Hành động của tôi hôm nay vượt qua quân đội và nhà cầm quyền, giúp cho dân chúng Cuba tự dàn dựng kinh doanh và đeo đuổi đời sống tốt đẹp hơn. Chúng ta sẽ sắp đặt hàng rào an toàn để ngăn chặn người Cuba liều mạng chạy sang Hoa Kỳ bất hợp pháp. Họ gặp nhiều nguy hiểm trên đường chạy sang đây, và chúng ta sẽ ngăn chặn và bảo vệ họ. Chúng ta phải làm. Chúng ta không có đường chọn lựa. Chúng ta phải làm. (tiếng vỗ tay)
Và chúng ta sẽ làm việc đến ngày thế hệ lãnh đạo mới đem triều đại khổ đau lâu dài này đến cáo chung. Và tôi thật sự tin rằng ngày ấy sẽ đến trong một tương lai rất gần. (tiếng vỗ tay)
Chúng ta thách thức nhà cầm quyền Cuba vào bàn với một thoả thuận mới có lợi nhất cho cả dân chúng đôi bên , dân chúng Hoa Kỳ và cả cho người dân Mỹ gốc Cuba.
Tôi xin kêu gọi nhà cầm quyền Cuba: Hãy chấm dứt ngược đãi người bất đồng chính kiến. Thả tù nhân chính trị. Ngưng cầm tù người vô tội. Tự mở rộng tự do kinh tế và chính trị. Trao trả những người trốn tội từ Hoa Kỳ - kể cả trả kẻ giết cảnh sát là Joanne Chesmard. (tiếng vỗ tay)
Và sau cùng, tổng thống kêu gọi nhà cầm quyền Cuba giao nộp những tội phạm quân đội đã bắn rơi và giết hại bốn thành viên dũng cảm của Brothers to the Rescue (Anh em Cứu hộ), dùng máy bay dân sự nhỏ, chậm không có vũ khí. (tiếng vỗ tay) Những nạn nhân kể cả Mario de la Pena, Jr. … và Carlos Costa. Tổng thống tỏ long hân hạnh gọi tên cha mẹ và chị (em) của Carlos là Maria, Mario và Mirta. Tổng thống nói: “Những gì họ đã làm đúng là phi thường, điều phi thường - những gì họ đại diện - họ không chết một cách vô vọng - những gì họ đại diện cho mọi người, và đặc biệt là cho người dân Cuba. Vì vậy con em của qúi vị không chết một cách vô ích, hãy tin tôi.” (tiếng vỗ tay)
“Vì vậy đối với chế độ Castro, tôi xin lặp lại: Sự dung dưỡng tội phạm và kẻ đào thoát sẽ chấm dứt. Các người không có chọn lựa. Điều đó sẽ chất dứt. (tiếng vỗ tay)
Mọi thay đổi trong quan hệ giữa Mỹ và Cuba sẽ phụ thuộc sự tiến bộ thực sự đối với những mục tiêu này và nhiều mục tiêu khác, mà tôi đã mô tả. Khi Cuba sẵn sàng thực hiện những bước tiến cụ thể cho những mục đích này, chúng tôi sẽ sẵn sàng, sẵn sàng và có thể vào bàn đàm phán về giao dịch tốt hơn cho người dân Cuba, cho người Mỹ. Giao dịch tốt hơn là một giao dịch công bằng. Một giao dịch công bằng và có ý nghĩa.”
Quả thật, Cuba đã lọt vào sân chơi không đường chọn lựa đó là quan hệ đã mở không còn cách thối lui, chỉ cần chính sách dựa trên quyền lợi công bn hợp lý và có chủ đích lâu dài. Và ông Trump đã nắm ngay cơ hội.
“Đại sứ quán của chúng ta vẫn mở cửa và hy vọng các nước chúng ta có thể tạo ra một con đường mạnh hơn và tốt hơn. Mỹ tin rằng các nước tự do, độc lập, và có chủ quyền là phương tiện tốt nhất cho hạnh phúc của nhân loại, cho sức khỏe, cho giáo dục, cho an bình, cho mọi thứ. Chúng ta đều chấp nhận rằng tất cả các quốc gia đều có quyền vẽ những tiền đồ riêng của họ - và tôi là người tin chắc chắn vào điều đó – vì vậy chúng ta tôn trọng chủ quyền của Cuba. Nhưng chúng ta sẽ không bao giờ quay lưng với người dân Cuba. Điều đó sẽ không xảy ra.” (tiếng vỗ tay)
Đã qua nhiều năm, một sự thông cảm đặc biệt đã phát triển giữa vùng đất của người dân tự do và xinh đẹp của hải đảo đó, rất gần bờ biển của chúng ta và được đan xen khá sâu đậm vào lịch sử khu vực của chúng ta. Mỹ đã bác bỏ những kẻ những kẻ áp bức dân Cuba. Họ đã bị từ chối. Hôm nay, họ chính thức bị từ chối. (tiếng vỗ tay) Và đối với người dân, Mỹ đã trở thành nguồn sức mạnh, và lá cờ của chúng ta là một biểu tượng của niềm hy vọng.
Tôi biết chắc chắn rằng Mỹ đối với các bạn là thế nào và đại diện cho các bạn những gì. Đối với tôi cũng vậy. Mỹ đại diện như nhau cho tất cả chúng ta. Và đó cũng là điều đối với một cậu bé trai, Luis Haza. Các bạn đã từng nghe tên Luis? Cậu ta đã trở nên nổi tiếng, rất có tài năng – đúng vào lúc 8 tuổi khi Fidel Castro tóm thâu quyền lực. Vào lúc cha của Luis làm cảnh sát trưởng ở Santiago de Cuba. Các bạn có biết Santiago? Phải không? Ồ, họ biết Santiago. Những ngày sau khi Fidel Castro mắm quyền kiểm soát, cha của cậu ta là một trong 71 người Cuba bị hành hình bỡi đội bắn gần San Juan Hill do bàn tay của Chế độ Castro.
Luis đã chôn giấu nỗi đau buồn trong tình yêu âm nhạc tuyệt vời. Cậu bé bắt đầu chơi đàn violin rất tài tình và rất hay. Chẳng bao lâu chế độ Castro xem em như một món quà phi thường và muốn dùng em cho mục đích tuyên truyền. Khi em lên 12, họ tổ chức một chương trình truyền hình quốc gia đặc biệt và yêu cầu em chơi độc tấu cho Raul Castro – người đang trên đường ra đi. Tôi tự hỏi tại sao.
Họ đưa người đến nhà đem Luis đi. Nhưng Luis đã từ chối. Vài ngày sau đó, lính của Castro xông vào nơi tập luyện dàn nhạc của em, súng ống rần rần. Họ bảo em phải trình diễn cho họ. Hoảng sợ, Luis đã bắt đầu trình diễn. Và cả phòng choáng váng bỡi những gì họ nghe. Vang ra từ điệu rung của cây đàn violin của cậu bé là một giai điệu mà tất cả bọn họ đều nhận ra. Cậu bé Cuaba trình diễn bài ‘The Star Spangled Banner” (tiếng vỗ tay) Luis đã chơi hết nguyên bài Quốc ca của Hoa Kỳ, và khi em chấm dứt, cả phòng đều chết lặng.
Khi chúng ta nói rằng Mỹ là biểu tượng cho thế giới - biểu tượng tự do, biểu tượng của hy vọng – đó là điều mà luis muốn nói, và đó là điều mà Luis trình bày hôm ấy. Một ngày to lớn. Một ngày tuyệt vời. Và đó là điều mà tất cả chúng ta vẫn giữ. Đó là giây phút quan trọng, ngay bây giờ cũng vậy, cho Cuba. Một khoảnh khắc rất quan trọng. (tiếng vỗ tay) Hoa Kỳ sẽ luôn luôn là trụ cột cho tự do, và Hoa Kỳ luôn cầu nguyện và cổ vũ cho tự do của người Cuba.
Bây giờ, cậu bé có câu chuyện vừa kể, người đã chơi cây đàn violin thật tuyệt vời nhiều năm về trước, có mặt ơe đây với chúng ta hôm nay trong thính đường đông nghẹt và vô cùng ấm áp này. (tiếng cười vang) Dĩ nhiên anh ta không còn là cậu bé, nhưng là người nhạc sĩ violin và là người điểu khiển trứ danh thế giới - một trong những nhân tài lững lẫy. Và hôm nay lại một lần nữa, anh sẽ chơi violin của mình để lấp đầy tình yêu cho những ai yêu mến và ấp ủ Cuba, Hoa Kỳ, và tự do (tiếng vỗ tay)
Luis được tổng thống mời lên sân khấu trong tiếng hò reo và tiếng vỗ tay vang dội.
Mọi người đều đứng lên như chào cờ. Anh ta chơi bài quốc ca Hoa Kỳ trong không khí im lặng, nghiêm trang. Khi tiếng đàn chấm dứt tiếng hô USA! USA! USA!... vang vang một hồi lâu.
“ Cảm ơn bạn, Luis. Tôi chỉ nói, vậy bạn đã ở đâu? Hôm nay và sau đó? Anh ta nói, thành thật mà nói, tôi nghĩ hôm nay. Thật đẹp – (tiếng cười). Cảm ơn bạn, Luis, thật tuyệt.
Vì vậy tôi muốn cảm ơn Miami. Tôi muốn cảm ơn Little Havana, chúng ta yêu. Chúng ta có yêu nó không? Các bạn có muốn dời đi đâu nữa không? Bạn không muốn dời đến Palm Beach, có đúng không? Không. Không đời nào. Little Havana.
Và tôi muốn cảm ơn tất cả những người bạn tuyệt vời của chúng ta ở đây hôm nay. Các bạn là những người tốt, trung thành và tuyệt vời. Và cảm ơn. Xin đừng nhắc nhở tôi. Thựa ra, tôi đã nói với Mike – đã hai ngày - vào ngày sinh nhật của tôi – cho đến một ngày quan trọng, hoá ra là ngày mai – ngày 16. Đó là ngày tôi đi với Melania xuống cầu thang ở Trump Tower. Đó là ngày mai (tiếng vỗ tay). Chính xác là ngày mai – hai năm kể từ khi chúng tôi tuyên bố. Và đã thành công. Thành công. Đó là một vinh dự lớn. Hãy tin tôi, đó là một vinh dự lớn. Có đúng không?”
Khán giả bỗng hát bài chúc sinh nhật.
“ Cảm ơn các bạn. Cảm ơn thật nhiều.
Tôi xin chấm dứt bằng cách cầu xin Thượng đế ban phúc lành cho mọi người tìm kiếm tự do. Xin Chúa ban phước cho Cuba. Xin Chúa ban phúc cho Hoa Kỳ. và xin Chúa ban phúc lành cho tất cả các bạn. Cảm ơn. Bây giờ tôi sẽ ký. Cảm ơn.”
Tổng thống vào bàn ký ngay sắc lệnh tại chỗ, rồi nói tiếp:
“Vậy đây có nghĩa là “tăng cường chính sách của Hoa Kỳ đối với Cuba”. Và tôi xin nói thêm, “tăng cường gấp bội” (khán giả cười). Điều này rất quan trọng, và bạn chờ xem những gì sẽ xảy ra. Sẽ là ngày tuyệt đối với cho Cuba.
Tổng thống chấm dứt bằng lời cảm ơn.
Mặc dù bị bạn bè truyền thong lâu năm phản phé, chế giễu - hết từ trong tự điển để tả - khi bất ngờ nhô đầu ra tranh cử rồi sau đó tiếp tục bị đánh hội đồng cho đến khi ngồi lên ngai tổng thống và mãi cho đến ngày nay; mặc dù người cánh tả đòi Đốt toà Bạch Ốc [1], túm tóc xách đầu bị cắt máu me đầm đìa giống kiểu khủng bố [2], diễn kịch ám sát trên sân khấu ở New York, và mới đây bắn cả nhân vật có chức vụ quan trọng thứ ba thuộc CH và các vị dân biểu CH khác [3]; mặc dù bị ngăn trở đủ điều bằng gièm pha, phỉ báng và bằng cả hình thức pháp lý – cho dù đến nay không có một bằng chứng nào toa rập với ngoại bang như đồn đoán; mặc dù đám mây đen nặng tính phe đảng đang che phủ bầu trời Bạch cung, tổng thống Donald J. Trump vẫn tiếp tục bình chân như vại mà làm việc theo danh mục việc làm đã hứa với toàn dân. Trong tình hình “không thể nào” ông vẫn từng bước “có thể” thành công nhờ quyết tâm, có cái nhìn xa và rất chính xác, khác với thiên hạ. Chẳng hạn như:
Từng bước đánh bại lời chỉ trích “kỳ thị HG” bằng quan hệ rất tốt với các nước HG trong chuyến công du vừa qua – vua Arab Saudi chống gậy ra tận chân cầu thang máy bay để đón rước hai vợ chồng tổng thống trên thảm đỏ. Tổng thống nói chuyện hợp tác tốt chống khủng bố với lãnh đạo 50 quốc gia HG.
Siết chặt và thanh lọc vô cùng kỹ di dân từ các nước mà chính phủ không quản lý được hồ sơ lý lịch cá nhân, không lấy gì để xác tín.
Dám sờ con mồi Đài Loan, nắn ruột dư Bắc Hàn của TC và tuyên bố: kế hoạch kiên nhẫn chờ dợi chấm dứt – TC không giải quyết thì chính quyền Trump sẽ tự giải quyết - bắt đầu có kết quả, thanh niên Mỹ Otto Warmbrier, 15 năm tù khổ sai, sau 18 tháng đã được thả. Tin mới nhất cho hay anh ta vừa mới qua đời 19/6/17. Như vậy, anh và gia đình chỉ được may mắn là được gặp nhau lần cuối tại quê nhà! Chính sách mới đang thực thi có thể có biến động do sự tình xảy ra ngoài dự liệu …
Vân vân. . . . . . .
Và ở đây, hy vọng thay đổi bắt đầu từ khởi điểm thuận lợi nhất. Tổng thống chộp chữ thời - chừng như bắt đầu tại Cuba.
https://www.whitehouse.gov/the-press-office/2017/06/16/remarks-president-trump-policy-united-states-towards-cuba
[1] Cô Maradona
[2] Bà Kathy Griffin biểu diễn túm tóc, xách đầu ông Trump máu me ròng ròng và đã ra xin lỗi.
[3] Ông James Hodgkinson, tình nguyện viên của ông Sander đã post lên net cá nhân chống và tiêu diệt ông Trump và Công ty của ông. Ông đã canh bắn đội bóng chày của CH đang tập để chuẩn bị đấu với đội bóng của DC ở sân bóng Alexandria nhằm gây quĩ từ thiện. May mắn, nếu không có hai cảnh sát đi theo bảo vệ nhân vật quan trọng thứ ba của quốc hội (thuộc CH) thì chắc chắn CH đã trở thành thiểu số vì những cái chày không đấu nổi súng liên thanh (14/6/17). Ông Steve Scalise bit thương rất nặng. Những người CH khác và cảnh sát cũng bị thương nhẹ hơn.
http://heavy.com/news/2017/06/james-hodgkinson-donald-trump-facebook-posts-views-beliefs-liberal-shooter/
[4] Bay of Pigs: Chính phủ HK thời TT Kennedy dùng 1500 người Cuba lưu vong tiến đánh Cuba với mục tiêu lật đổ chế độ cách mạng tả khuynh Fidel Castro và đã thất bại.
http://www.bbc.com/news/world-latin-america-13066561
https://vietbao.com/a268966/tong-thong-trump-chop-chu-thoi-giai-phong-bat-dau-tu-cuba-
Mặc dù đám mây đen nặng tính phe đảng đang che phủ bầu trời Bạch cung, tổng thống Donald J. Trump vẫn tiếp tục bình chân như vại mà làm việc theo danh mục việc làm đã hứa với toàn dân. Quả thật, nước Mỹ như đang gặp muôn vàn khó khăn cơ hồ như đang sụp đổ chỉ vì ông tổng thống dám có cái nhìn xa và khá chính xác, khác với thiên hạ – trong tình hình “không thể nào” ông vẫn từng bước thành công. . . Đặc biệt, chắc chắn chính sách rất rõ ràng sau đây đối với Cuba nằm trong tầm ngắm chọn lựa tha thiết của người Mỹ gốc Việt. Tổng thống Trump mang giấy bút xuống tận thủ đô Little Lahavana ký sắc lệnh tại chỗ, một cơ hội giúp dân Cuba giải phóng đất nước.
Thời Regan đã làm cho cơ chế cộng sản Liên Bang Xô Viết sụp đổ, chỉ còn sót lại có mấy nước: Trung cộng, Bắc Hàn, Việt nam và Cuba. Cơ chế như căn nhà đã mục nát, sụp đổ nhưng nếu nói rằng tư tưởng ấy hoàn toàn tan biến theo thì có lẽ cần phải coi lại, bỡi một lý do duy nhất là tuy căn nhà đã sập nhưng tư tưởng muốn làm nhà mãi còn, và dĩ nhiên căn nhà người ta muốn xây phải theo một lối khác. Tre già thì măng mọc, đối với lớp trẻ chưa trải nghiệm núi xương sông máu, lý thuyết ấy vẫn mới toanh và hấp dẫn vô cùng. Ông Trump quả đã nhận ra điều đó và ông đã bắt đầu từ Cuba. Hy vọng ông sẽ làm nốt phần còn lại của tổng thống Regan.
Đối với thế giới HG, cho dù đánh đổ nhà nước độc tài, dẹp được khủng bố cũng chưa chắc các nước sẽ trở thành dân chủ tự do kiểu Hoa Kỳ bỡi lẽ duy nhất là ở đó tôn giáo nắm quyền chính trị.
Đối với Cuba thì hoàn toàn khác. Lợi thế thứ nhất là rất gần Hoa Kỳ, thứ hai là không dính liền biên giới đất liền với nước nào; thứ ba là hiện nay đã bang giao – hai bên đều có toà đại sứ. Chỉ cần một chính sách có tính toán dựa trên lợi ích một cách thông minh, biết hy sinh cái nhỏ một thời gian để đạt được cái lớn lâu dài. Và qua trích đoạn quan trọng trong diễn văn sau đây, quả thật ông Trump đã thấy rõ lợi thế, đã đánh thức dân Cuba bất kể là Việt nam ‘ngủ hay thức để canh chừng hoà bình thế giới’.
Hôm 16/6/2017 vừa qua, trước hàng ngàn cử tọa ở hội trường Artime Theater, Miami Florida, thủ đô của dân tị nạn Cuba, Little Lavahana tổng thống Trump phát biểu về chính sách mới đối với Cuba và ký ngay sắc lệnh tại chỗ - chứng minh hùng hồn lời hứa của ông khi tranh cử. Cử tọa hưởng ứng rất nồng nhiệt chừng như cao trào cách mạng dân lên gần đỉnh điểm; tiếng hô Trump, Trump, Trump … Thank you, Thank you, Thank you … We love you, We love you! ... và USA, USA, USA!… vang lên như từng đợt sóng dồn sau mỗi ý kiến. Các đài Việt nam đã đưa tin phớt lờ về một số chi tiết vô cùng quan trọng, tỏ rõ quyết tâm cao độ của chính phủ Trump nhằm đáp ứng nguyện vọng chính đáng mà dân chúng Cuba đã ấp ủ hơn 6 thập niên trong cay đắng, ngậm ngùi. Sự thay đổi cho các dân tộc đang chịu thiệt thòi vì chế độ độc tài có thể bắt đầu từ Cuba chứ không phải từ sự trổi dậy trong mùa xuân Ả Rập của dân ở các nước Hồi giáo.
Tổng thống bắt đầu bằng những lời cảm ơn Ngoại trưởng Rex Tillerson và sự cộng tác đắc lực của tổng thống và đội ngũ nội các tài ba đã mang Otto Warmbier về với gia đình thân yêu trong tình trạng bị hôn mê và bộ não bị tổn thương sau 18 tháng bị giam giữ. Otto Ambier một sinh viên bị bắt giữ, và tuyên án 15 năm tù khổ sai ở Bắc Hàn; tổng thống cũng nhắc đến Steve Scalise: “Và người bạn thân của tôi, Steven Scalise (1) đã lãnh đạn cho tất cả chúng ta. Và bỡi anh ta, sự đau đớn và sự chống chọi mà anh đang trải qua – anh ta đang chịu nạn, nghiêm trọng hơn là chúng ta tưởng - đất nước chúng ta có lẽ sẽ tiến gần, đến đoàn kết hơn. Rất quan trọng”. Tổng thống lặp lại lời cảm ơn, chia buồn với thân nhân, gia đình và cầu nguyện cho Steve Scalise, các dân biểu và cảnh sát cùng bị bắn sớm bình phục. Sau khi kêu gọi tất cả hãy cầu nguyện cho đất nước bình yên, đoàn kết và an toàn cho dân chúng hoa Kỳ, ông bắt đầu vào chính sách đối với Cuba.
Khán giả hô vang: Chúng tôi yêu tổng thống! …!,
Bằng lối nói rất thoải mái tự nhiên, ông ta trả lời: “Cảm ơn! Cảm ơn! Cũng vậy, tôi yêu các bạn. Đây là một cộng đồng tuyệt vời - cộng đồng Mỹ-Cuba rất đáng yêu. Tôi đã thấy ngay mà”. Ông tiếp:“Những gì các bạn xây dựng ở đây - nền văn hoá vang danh, một cộng đồng phát triển tốt đẹp, một tinh thần viễn xứ - là biểu tượng cho một Cu ba tự do. Và với sự chiếu cố của bề trên, một Cuba tự do sẽ sớm đạt thành”.
Khán giả không ngừng hô vang: USA! USA! USA!
Tổng thống khen và nói lời cảm kích rất nồng ấm về dân biểu Mario
Diaz-Balart và nhất là đối với thượng nghị sĩ Marco Rubio rằng họ rất
yêu thương đồng bào Cuba và đã hướng dẫn cho ông hiểu nhiều về Cuba, ông
cũng khen và cảm ơn thống đốc Rick Scott đã làm việc rất tốt ở đây.
Tổng thống cũng không quên vinh danh cựu chiến binh cựu chiến binh -
những anh hùng thật sự của Cuba trong trận Bay of Pigs [4] Tổng thống
nhắc đến hai nhân vật José Daniel Ferrer và Berta Soler đã không có mặt
vì bị giữ lại ở Cuba, và nhấn mạnh tất cả cùng đồng lòng nghĩ đến họ.
Tổng thống thật sự vào đề trong những tràng pháo tay nồng nhiệt ủng hộ: “Sau
cùng, tôi công nhận cử tọa đều có những câu chuyện quan trọng dể kể về
bản chất sự thật và tàn bạo của chế độ Castro. Chúng ta cảm ơn những nhà
bất đồng chính kiến, những người lưu vong, và trẻ em trong Chiến dịch
Peter Pan - Bạn biết điều đó có ý nghĩa gì – và tất cả những người tụ
tập trong các quán cà phê, nhà thờ, và trên những đường phố trong khuôn
viên đáng kinh ngạc và trong thành phố này để nói lên sự thật và đấu
tranh cho công lý.”“Và chúng tôi cần cảm ơn tất cả các bạn đã cất tiếng nói cho những người không được nói. Họ không nói được, nhưng các bạn có thể làm thay đổi, và chúng tôi cần cảm ơn các bạn. Nhóm này thật tuyệt vời – các bạn là nhóm người đáng kinh ngạc, có tài năng và và nhiệt tình. Cảm ơn các bạn. Một nhóm người phi thường.
Nhiều người trong số các bạn đã chứng kiến những tội ác khủng khiếp nhằm phục vụ cho một ý thức hệ tàn ác. Như bạn đã thấy những ước mơ của nhiều thế hệ bị giam giữ, và quả thật các bạn hãy nhìn những gì đã xảy ra và những gì mà cộng sản đã làm. Bạn đã biết những khuôn mặt đã biến mất, người vô tội bị cầm tù, và tín đồ bị bức hại vì đã rao giảng lời Chúa. Bạn đã chứng kiến phụ nữ trong trắng bị đả thương, đổ máu, và bắt trên đường đi Thánh lễ. Bạn đã nghe tiếng kêu than lạnh lẽo của người thân, hoặc những tiếng rít của các đội bắn xé xuyên làn gió đại dương. Không phải là một âm thanh tốt.”
Một trong số những nhà bất đồng chứng kiến Cuba, Bà Cary Roque, người đã bị chế độ Castro cầm tù 15 năm đã lên phát biểu: “Cảm ơn Tổng thống. Cảm ơn Phó Tổng thống. Cảm ơn Marco Rubio, Mario Diaz-Balart. Cảm ơn tất cả mọi người Cuba chiến đấu cho dù là thế nào – cho tự do của Cuba. Thưa Tổng thống, thay mặt dân Cuba, những người trong mắt tôi, quê hương tôi, Cảm ơn. Cảm ơn, vàchúng tôi cảm kích tình yêu của tổng thống.”
Antunez, bị tù 17 năm, Angel De Fanta bị tù 20 năm. Cũng được tổng thống đặc biệt nhắc đến: “Cảm ơn, Cảm ơn. Những người rất dũng cảm”.
Tổng thống tiếp:
“Những người lưu vong và những nhà bất đồng chính kiến có mặt hôm nay đã chứng kiến chủ nghĩa cộng sản phá hoại một quốc gia, cũng như chủ nghĩa cộng sản đã tàn phá mọi quốc gia nơi nó đã từng thử nghiệm. (tiếng vỗ tay không dứt). Nhưng chúng ta sẽ không im lặng trước sự đàn áp của cộng sản lâu hơn nữa. Các bạn đã nhìn thấy sự thật, đã nói lên sự thật, và sự thật nay đã kêu gọi chúng ta – nhóm này - gọi chúng tôi phải hành động. Cảm ơn.
Năm ngoái, tôi đã hứa có tiếng nói chống lại sự đàn áp ở khu vực của chúng ta – hãy nhớ, áp bức rất lớn - và tiếng nói cho tự do của người dân Cuba. Bạn đã nghe lời cam kết đó. Bạn thực hiện quyền bạn phải bỏ phiếu. Bạn đã đi bầu phiếu. Và ở đây tôi giống như tôi đã hứa - như tôi đã hứa.
Tôi đã hứa – tôi giữ lời hứa. Đôi lúc trong chính trị, người ta phải cần thời gian hơi lâu hơn một chút, nhưng chúng ta sẽ đến đích. Chúng ta sẽ đến. Chúng ta đến không? Bạn hãy cứ tin đi, Mike. Chúng ta đến đích đó. (khan giả cười). Cảm ơn. Không, chúng tôi giữ lời hứa.
Và bây giờ tôi đã là Tổng thống của các bạn, Mỹ sẽ phơi bày tội ác của chế độ Castro và đứng về phía của người Cuba trong cuộc đấu tranh cho tự do của họ. Bỡi vì chúng ta biết rằng tốt nhất cho nước Mỹ là có tự do ở bán cầu của chúng ta, dù ở Cuba hay Venezuela, và có tương lai nơi mà người dân trong mỗi quốc gia được sống theo ước mơ của mình.
Trong gần sáu thập niên qua, người dân Cuba đã gánh chịu khốn khổ dưới chế độ cại trị của cộng sản. Cho đến hôm nay, Cuba còn nằm dưới quyền cai trị bỡi cùng những kẻ đã giết hại chục ngàn người công dân trong nước, những kẻ đã đeo đuổi ý thức hệ hà khắc và sai lầm trong cả bán cầu của chúng ta, và đã có lần tàn trử vũ khí nguyên tử của kẻ thù cách bờ biển của chúng ta 90 dặm.
Chế độ Castro đã chở vũ khí sang Bắc Hàn và đã châm dầu rối loạn ở Venezuela. Trong khi giam cầm người vô tội, chế độ ấy đã nuôi dưỡng kẻ sát hại cảnh sát, cướp máy bay, và khủng bố. Chế độ ấy ủng hộ làn sóng buôn người, lao dộng cưỡng bức, và khai thác khắp nơi. Đây là sự thật trần trụi của chế độ Castro. (Tiếng vỗ tay)
Chính phủ của tôi không trốn lánh, xin lỗi hoặc tán dương chế độ đó. Và chúng ta sẽ không bao giờ, mãi mãi không bao giờ nhắm mắt làm ngơ. Chúng ta biết những gì đang xảy ra và chúng ta nhớ những gì đã xảy ra. (Tiếng vỗ tay)
Vừa qua trong chuyến công du của tôi, tôi đã nói rằng nước Mỹ đang áp dụng chủ nghĩa hiện thực cơ bản, bắt nguồn từ các giá trị của chúng ta, chia xẻ quyền lợi và ý thức chung. Tôi cũng nói rằng các quốc gia cần phải chịu trách nhiệm lớn hơn về việc tạo sự ổn định trong vùng riêng của họ. Thật khó mà tưởng tượng một chính sách ít ý nghĩa hơn thoả thuận lầm lạc tệ hại của chính quyền trước với chế độ Castro. (Tiếng vỗ tay). Phải rồi, các bạn phải nói, hiệp ước Iran thật là tồi tệ. Đừng quên cái đẹp đó.
Họ đã có một thoả thuận với một chính phủ truyền bá bạo lực và sự bất ổng trong vùng và họ không mang lại được gì – hãy nghĩ xem - họ không gặt hái được gì - họ chiến đấu cho mọi thứ và chúng ta chiến đấu không đủ mạnh. Nhưng bây giờ những ngày đó đã qua. Bây giờ chúng ta nắm những lá bài. Chúng ta bây giờ nắm trong tay những lá bài. (Tiếng vỗ tay)
Chính quyền trước đây buông lỏng ngành du lịch và mậu dịch không giúp gì cho người dân Cuba - họ chỉ làm giàu cho chế độ Cuba. (tiếng vỗ tay). nguồn lợi từ đầu tư và ngành du lịch chảy thằng vào quân đội.
Nhà cầm quyền tóm thâu tiền bạc và làm chủ kinh doanh. Kết quả thi hành sắc lệnh của chính quyền vừa qua chỉ gia tăng sự đàn áp và tiến đến đập tan tiến trình dân chủ hoá.
Vì vậy, để có hiệu lực ngay tức thì, tôi sẽ hủy bỏ thoả hiệp đơn phương của chính quyền cũ với Cuba.
Đến đây cử tọa cùng đứng lên hô vang dội: Trump! Trump! Trump!
Tổng thống tiếp: Hôm nay tôi xin tuyên bố một chính sách mới, y như tôi đã hứa trong khi vận động, và tôi sẽ ký ngay tờ hợp đồng tại bàn tại đây. (tiếng vỗ tay)
Chính sách của chúng tôi sẽ theo đuổi một thoả thuận tốt hơn nhiều cho người dân Cuba và cho Hoa Kỳ. Chúng tôi không muốn đồng dollar làm chỗ dựa cho quân đội độc tài để khai thác và ngược đãi người dân Cuba.”
Và đây là đoạn rất quan trọng, đáng chú ý mà không có một vị tổng thống nào nói một cách thẳng thắng như thế:
“Chính sách mới của chúng tôi bắt đầu bằng thi hành luật pháp Hoa Kỳ một cách nghiêm minh (tiếng vỗ tay). Chúng tôi sẽ không xoá bỏ cấm vận chế độ Cuba cho tới khi tất cả tù nhân chính trị được thả, quyền tự do lập hội và phát biểu được tôn trọng, tất cả các đảng phải được hợp pháp hoá, và các cuộc trưng cầu dân ý tự do có quốc tế giám sát. Những cuộc bầu cử. (tiếng vỗ tay)
Tổng thống Trump đã gỡ bỏ chính sách giao thương của Obama, và thiết lập chính sách hoàn toàn mới, còn chăng chỉ là sự bang giao có toàn đại sứ. Cứ theo chính sách này Cuba không hy vọng gì được mùa kiểu WTO cho Việt nam:
“Chúng tôi sẽ hạn chế những đồng dollar của Hoa Kỳ rót vào quân đội, cơ quan an ninh và tình báo làm cốt lõi cho chế độ Castro. Chúng sẽ bị thắt chặt. Chúng tôi sẽ thi hành cấm chỉ ngành du lịch. Chúng tôi sẽ thi hành lệnh cấm vận. Chúng tôi sẽ đi từng bước chắc chắn để bảo đảm rằng đầu tư sẽ chảy thẳng đến dân chúng để họ có thể mở mang kinh doanh và bắt đầu xây dựng đất nước vĩ đại của họ, tương lai huy hoàng - một đất nước có đầy tiềm năng (Tiếng vỗ tay)
Hành động của tôi hôm nay vượt qua quân đội và nhà cầm quyền, giúp cho dân chúng Cuba tự dàn dựng kinh doanh và đeo đuổi đời sống tốt đẹp hơn. Chúng ta sẽ sắp đặt hàng rào an toàn để ngăn chặn người Cuba liều mạng chạy sang Hoa Kỳ bất hợp pháp. Họ gặp nhiều nguy hiểm trên đường chạy sang đây, và chúng ta sẽ ngăn chặn và bảo vệ họ. Chúng ta phải làm. Chúng ta không có đường chọn lựa. Chúng ta phải làm. (tiếng vỗ tay)
Và chúng ta sẽ làm việc đến ngày thế hệ lãnh đạo mới đem triều đại khổ đau lâu dài này đến cáo chung. Và tôi thật sự tin rằng ngày ấy sẽ đến trong một tương lai rất gần. (tiếng vỗ tay)
Chúng ta thách thức nhà cầm quyền Cuba vào bàn với một thoả thuận mới có lợi nhất cho cả dân chúng đôi bên , dân chúng Hoa Kỳ và cả cho người dân Mỹ gốc Cuba.
Tôi xin kêu gọi nhà cầm quyền Cuba: Hãy chấm dứt ngược đãi người bất đồng chính kiến. Thả tù nhân chính trị. Ngưng cầm tù người vô tội. Tự mở rộng tự do kinh tế và chính trị. Trao trả những người trốn tội từ Hoa Kỳ - kể cả trả kẻ giết cảnh sát là Joanne Chesmard. (tiếng vỗ tay)
Và sau cùng, tổng thống kêu gọi nhà cầm quyền Cuba giao nộp những tội phạm quân đội đã bắn rơi và giết hại bốn thành viên dũng cảm của Brothers to the Rescue (Anh em Cứu hộ), dùng máy bay dân sự nhỏ, chậm không có vũ khí. (tiếng vỗ tay) Những nạn nhân kể cả Mario de la Pena, Jr. … và Carlos Costa. Tổng thống tỏ long hân hạnh gọi tên cha mẹ và chị (em) của Carlos là Maria, Mario và Mirta. Tổng thống nói: “Những gì họ đã làm đúng là phi thường, điều phi thường - những gì họ đại diện - họ không chết một cách vô vọng - những gì họ đại diện cho mọi người, và đặc biệt là cho người dân Cuba. Vì vậy con em của qúi vị không chết một cách vô ích, hãy tin tôi.” (tiếng vỗ tay)
“Vì vậy đối với chế độ Castro, tôi xin lặp lại: Sự dung dưỡng tội phạm và kẻ đào thoát sẽ chấm dứt. Các người không có chọn lựa. Điều đó sẽ chất dứt. (tiếng vỗ tay)
Mọi thay đổi trong quan hệ giữa Mỹ và Cuba sẽ phụ thuộc sự tiến bộ thực sự đối với những mục tiêu này và nhiều mục tiêu khác, mà tôi đã mô tả. Khi Cuba sẵn sàng thực hiện những bước tiến cụ thể cho những mục đích này, chúng tôi sẽ sẵn sàng, sẵn sàng và có thể vào bàn đàm phán về giao dịch tốt hơn cho người dân Cuba, cho người Mỹ. Giao dịch tốt hơn là một giao dịch công bằng. Một giao dịch công bằng và có ý nghĩa.”
Quả thật, Cuba đã lọt vào sân chơi không đường chọn lựa đó là quan hệ đã mở không còn cách thối lui, chỉ cần chính sách dựa trên quyền lợi công bn hợp lý và có chủ đích lâu dài. Và ông Trump đã nắm ngay cơ hội.
“Đại sứ quán của chúng ta vẫn mở cửa và hy vọng các nước chúng ta có thể tạo ra một con đường mạnh hơn và tốt hơn. Mỹ tin rằng các nước tự do, độc lập, và có chủ quyền là phương tiện tốt nhất cho hạnh phúc của nhân loại, cho sức khỏe, cho giáo dục, cho an bình, cho mọi thứ. Chúng ta đều chấp nhận rằng tất cả các quốc gia đều có quyền vẽ những tiền đồ riêng của họ - và tôi là người tin chắc chắn vào điều đó – vì vậy chúng ta tôn trọng chủ quyền của Cuba. Nhưng chúng ta sẽ không bao giờ quay lưng với người dân Cuba. Điều đó sẽ không xảy ra.” (tiếng vỗ tay)
Đã qua nhiều năm, một sự thông cảm đặc biệt đã phát triển giữa vùng đất của người dân tự do và xinh đẹp của hải đảo đó, rất gần bờ biển của chúng ta và được đan xen khá sâu đậm vào lịch sử khu vực của chúng ta. Mỹ đã bác bỏ những kẻ những kẻ áp bức dân Cuba. Họ đã bị từ chối. Hôm nay, họ chính thức bị từ chối. (tiếng vỗ tay) Và đối với người dân, Mỹ đã trở thành nguồn sức mạnh, và lá cờ của chúng ta là một biểu tượng của niềm hy vọng.
Tôi biết chắc chắn rằng Mỹ đối với các bạn là thế nào và đại diện cho các bạn những gì. Đối với tôi cũng vậy. Mỹ đại diện như nhau cho tất cả chúng ta. Và đó cũng là điều đối với một cậu bé trai, Luis Haza. Các bạn đã từng nghe tên Luis? Cậu ta đã trở nên nổi tiếng, rất có tài năng – đúng vào lúc 8 tuổi khi Fidel Castro tóm thâu quyền lực. Vào lúc cha của Luis làm cảnh sát trưởng ở Santiago de Cuba. Các bạn có biết Santiago? Phải không? Ồ, họ biết Santiago. Những ngày sau khi Fidel Castro mắm quyền kiểm soát, cha của cậu ta là một trong 71 người Cuba bị hành hình bỡi đội bắn gần San Juan Hill do bàn tay của Chế độ Castro.
Luis đã chôn giấu nỗi đau buồn trong tình yêu âm nhạc tuyệt vời. Cậu bé bắt đầu chơi đàn violin rất tài tình và rất hay. Chẳng bao lâu chế độ Castro xem em như một món quà phi thường và muốn dùng em cho mục đích tuyên truyền. Khi em lên 12, họ tổ chức một chương trình truyền hình quốc gia đặc biệt và yêu cầu em chơi độc tấu cho Raul Castro – người đang trên đường ra đi. Tôi tự hỏi tại sao.
Họ đưa người đến nhà đem Luis đi. Nhưng Luis đã từ chối. Vài ngày sau đó, lính của Castro xông vào nơi tập luyện dàn nhạc của em, súng ống rần rần. Họ bảo em phải trình diễn cho họ. Hoảng sợ, Luis đã bắt đầu trình diễn. Và cả phòng choáng váng bỡi những gì họ nghe. Vang ra từ điệu rung của cây đàn violin của cậu bé là một giai điệu mà tất cả bọn họ đều nhận ra. Cậu bé Cuaba trình diễn bài ‘The Star Spangled Banner” (tiếng vỗ tay) Luis đã chơi hết nguyên bài Quốc ca của Hoa Kỳ, và khi em chấm dứt, cả phòng đều chết lặng.
Khi chúng ta nói rằng Mỹ là biểu tượng cho thế giới - biểu tượng tự do, biểu tượng của hy vọng – đó là điều mà luis muốn nói, và đó là điều mà Luis trình bày hôm ấy. Một ngày to lớn. Một ngày tuyệt vời. Và đó là điều mà tất cả chúng ta vẫn giữ. Đó là giây phút quan trọng, ngay bây giờ cũng vậy, cho Cuba. Một khoảnh khắc rất quan trọng. (tiếng vỗ tay) Hoa Kỳ sẽ luôn luôn là trụ cột cho tự do, và Hoa Kỳ luôn cầu nguyện và cổ vũ cho tự do của người Cuba.
Bây giờ, cậu bé có câu chuyện vừa kể, người đã chơi cây đàn violin thật tuyệt vời nhiều năm về trước, có mặt ơe đây với chúng ta hôm nay trong thính đường đông nghẹt và vô cùng ấm áp này. (tiếng cười vang) Dĩ nhiên anh ta không còn là cậu bé, nhưng là người nhạc sĩ violin và là người điểu khiển trứ danh thế giới - một trong những nhân tài lững lẫy. Và hôm nay lại một lần nữa, anh sẽ chơi violin của mình để lấp đầy tình yêu cho những ai yêu mến và ấp ủ Cuba, Hoa Kỳ, và tự do (tiếng vỗ tay)
Luis được tổng thống mời lên sân khấu trong tiếng hò reo và tiếng vỗ tay vang dội.
Mọi người đều đứng lên như chào cờ. Anh ta chơi bài quốc ca Hoa Kỳ trong không khí im lặng, nghiêm trang. Khi tiếng đàn chấm dứt tiếng hô USA! USA! USA!... vang vang một hồi lâu.
“ Cảm ơn bạn, Luis. Tôi chỉ nói, vậy bạn đã ở đâu? Hôm nay và sau đó? Anh ta nói, thành thật mà nói, tôi nghĩ hôm nay. Thật đẹp – (tiếng cười). Cảm ơn bạn, Luis, thật tuyệt.
Vì vậy tôi muốn cảm ơn Miami. Tôi muốn cảm ơn Little Havana, chúng ta yêu. Chúng ta có yêu nó không? Các bạn có muốn dời đi đâu nữa không? Bạn không muốn dời đến Palm Beach, có đúng không? Không. Không đời nào. Little Havana.
Và tôi muốn cảm ơn tất cả những người bạn tuyệt vời của chúng ta ở đây hôm nay. Các bạn là những người tốt, trung thành và tuyệt vời. Và cảm ơn. Xin đừng nhắc nhở tôi. Thựa ra, tôi đã nói với Mike – đã hai ngày - vào ngày sinh nhật của tôi – cho đến một ngày quan trọng, hoá ra là ngày mai – ngày 16. Đó là ngày tôi đi với Melania xuống cầu thang ở Trump Tower. Đó là ngày mai (tiếng vỗ tay). Chính xác là ngày mai – hai năm kể từ khi chúng tôi tuyên bố. Và đã thành công. Thành công. Đó là một vinh dự lớn. Hãy tin tôi, đó là một vinh dự lớn. Có đúng không?”
Khán giả bỗng hát bài chúc sinh nhật.
“ Cảm ơn các bạn. Cảm ơn thật nhiều.
Tôi xin chấm dứt bằng cách cầu xin Thượng đế ban phúc lành cho mọi người tìm kiếm tự do. Xin Chúa ban phước cho Cuba. Xin Chúa ban phúc cho Hoa Kỳ. và xin Chúa ban phúc lành cho tất cả các bạn. Cảm ơn. Bây giờ tôi sẽ ký. Cảm ơn.”
Tổng thống vào bàn ký ngay sắc lệnh tại chỗ, rồi nói tiếp:
“Vậy đây có nghĩa là “tăng cường chính sách của Hoa Kỳ đối với Cuba”. Và tôi xin nói thêm, “tăng cường gấp bội” (khán giả cười). Điều này rất quan trọng, và bạn chờ xem những gì sẽ xảy ra. Sẽ là ngày tuyệt đối với cho Cuba.
Tổng thống chấm dứt bằng lời cảm ơn.
Mặc dù bị bạn bè truyền thong lâu năm phản phé, chế giễu - hết từ trong tự điển để tả - khi bất ngờ nhô đầu ra tranh cử rồi sau đó tiếp tục bị đánh hội đồng cho đến khi ngồi lên ngai tổng thống và mãi cho đến ngày nay; mặc dù người cánh tả đòi Đốt toà Bạch Ốc [1], túm tóc xách đầu bị cắt máu me đầm đìa giống kiểu khủng bố [2], diễn kịch ám sát trên sân khấu ở New York, và mới đây bắn cả nhân vật có chức vụ quan trọng thứ ba thuộc CH và các vị dân biểu CH khác [3]; mặc dù bị ngăn trở đủ điều bằng gièm pha, phỉ báng và bằng cả hình thức pháp lý – cho dù đến nay không có một bằng chứng nào toa rập với ngoại bang như đồn đoán; mặc dù đám mây đen nặng tính phe đảng đang che phủ bầu trời Bạch cung, tổng thống Donald J. Trump vẫn tiếp tục bình chân như vại mà làm việc theo danh mục việc làm đã hứa với toàn dân. Trong tình hình “không thể nào” ông vẫn từng bước “có thể” thành công nhờ quyết tâm, có cái nhìn xa và rất chính xác, khác với thiên hạ. Chẳng hạn như:
Từng bước đánh bại lời chỉ trích “kỳ thị HG” bằng quan hệ rất tốt với các nước HG trong chuyến công du vừa qua – vua Arab Saudi chống gậy ra tận chân cầu thang máy bay để đón rước hai vợ chồng tổng thống trên thảm đỏ. Tổng thống nói chuyện hợp tác tốt chống khủng bố với lãnh đạo 50 quốc gia HG.
Siết chặt và thanh lọc vô cùng kỹ di dân từ các nước mà chính phủ không quản lý được hồ sơ lý lịch cá nhân, không lấy gì để xác tín.
Dám sờ con mồi Đài Loan, nắn ruột dư Bắc Hàn của TC và tuyên bố: kế hoạch kiên nhẫn chờ dợi chấm dứt – TC không giải quyết thì chính quyền Trump sẽ tự giải quyết - bắt đầu có kết quả, thanh niên Mỹ Otto Warmbrier, 15 năm tù khổ sai, sau 18 tháng đã được thả. Tin mới nhất cho hay anh ta vừa mới qua đời 19/6/17. Như vậy, anh và gia đình chỉ được may mắn là được gặp nhau lần cuối tại quê nhà! Chính sách mới đang thực thi có thể có biến động do sự tình xảy ra ngoài dự liệu …
Vân vân. . . . . . .
Và ở đây, hy vọng thay đổi bắt đầu từ khởi điểm thuận lợi nhất. Tổng thống chộp chữ thời - chừng như bắt đầu tại Cuba.
Vĩnh Tường
Bài viết này dựa theo buổi trực tiếp truyền hình và bài diễn văn của tổng thống từ web site của Toà Bạch Ốc:https://www.whitehouse.gov/the-press-office/2017/06/16/remarks-president-trump-policy-united-states-towards-cuba
[1] Cô Maradona
[2] Bà Kathy Griffin biểu diễn túm tóc, xách đầu ông Trump máu me ròng ròng và đã ra xin lỗi.
[3] Ông James Hodgkinson, tình nguyện viên của ông Sander đã post lên net cá nhân chống và tiêu diệt ông Trump và Công ty của ông. Ông đã canh bắn đội bóng chày của CH đang tập để chuẩn bị đấu với đội bóng của DC ở sân bóng Alexandria nhằm gây quĩ từ thiện. May mắn, nếu không có hai cảnh sát đi theo bảo vệ nhân vật quan trọng thứ ba của quốc hội (thuộc CH) thì chắc chắn CH đã trở thành thiểu số vì những cái chày không đấu nổi súng liên thanh (14/6/17). Ông Steve Scalise bit thương rất nặng. Những người CH khác và cảnh sát cũng bị thương nhẹ hơn.
http://heavy.com/news/2017/06/james-hodgkinson-donald-trump-facebook-posts-views-beliefs-liberal-shooter/
[4] Bay of Pigs: Chính phủ HK thời TT Kennedy dùng 1500 người Cuba lưu vong tiến đánh Cuba với mục tiêu lật đổ chế độ cách mạng tả khuynh Fidel Castro và đã thất bại.
http://www.bbc.com/news/world-latin-america-13066561
https://vietbao.com/a268966/tong-thong-trump-chop-chu-thoi-giai-phong-bat-dau-tu-cuba-
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire