dimanche 17 mars 2019

Nhạc Phạm Duy

 
Dân Ca Kháng Chiến Phạm Duy 

Nhớ Người Thương Binh-Thái Thanh
Dặn Dò - Duy Khánh
Ru Con - CS Thái Thanh
Mùa Đông Chiến Sĩ - CS Thái Thanh
Nhớ Người Ra Đi - CS Thái Thanh
Người Lính Bên Tê - CS Thái Hiền
Tiếng Hát Trên Sông Lô (2 versions) - T. Hiền, D. Quang, Thái Thanh
Nương Chiều - CS Thái Thanh
Người Về - CS Thái Thanh
Quê Nghèo - CS Thái Thanh
Bà Mẹ Gio Linh - CS Thái Thanh
Về Miền Trung - CS Thái Thanh
Gánh Lúa - CS Thái Thanh  
*
*     *
Nhạc chủ đề Phạm Duy 
daiphatthanhvietnam 
*
*     *
Tình Ca 
Phạm Duy-Thái Thanh 

Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời, người ơi
Mẹ hiền ru những câu xa vời
À à ơi! Tiếng ru muôn đời
Tiếng nước tôi! Bốn ngàn năm ròng rã buồn vui
Khóc cười theo mệnh nước nổi trôi, nước ơi
Tiếng nước tôi! Tiếng mẹ sinh từ lúc nằm nôi
Thoắt nghìn năm thành tiếng lòng tôi, nước ơi

Tôi yêu tiếng ngang trời
Những câu hò giận hờn khôn nguôi
Nhớ nhung hoài mảnh tình xa xôi
Vững tin vào mộng đẹp ngày mai

Một yêu câu hát Truyện Kiều
Lẳng lơ như tiếng sáo diều làng ta
Và yêu cô gái bên nhà
Miệng xinh ăn nói mặn mà có duyên...

2

Tôi yêu đất nước tôi, nằm phơi phới bên bờ biển xanh
Ruộng đồng vun sóng ra Thái Bình
Nhìn trùng dương hát câu no lành
Đất nước tôi! Dẫy Trường Sơn ẩn bóng hoàng hôn
Đất miền Tây chờ sức người vươn, đất ơi
Đất nước tôi! Núi rừng cao miền Bắc lửa thiêng
Lúa miền Nam chờ gió mùa lên, lúa ơi.

Tôi yêu những sông trường
Biết ái tình ở dòng sông Hương
Sống no đầy là nhờ Cửu Long
Máu sông Hồng đỏ vì chờ mong

Người yêu thế giới mịt mùng
Cùng tôi xây đắp ruộng đồng Việt Nam
Làm sao chắp cánh chim ngàn
Nhìn Trung Nam Bắc kết hàng mến nhau

3

Tôi yêu bác nông phu, đội sương nắng bên bờ ruộng sâu
Vài ngàn năm đứng trên đất nghèo
Mình đồng da sắt không phai mầu
Tấm áo nâu! Những mẹ quê chỉ biết cần lao
Những trẻ quê bạn với đàn trâu, áo ơi
Tấm áo nâu! Rướn mình đi từ cõi rừng cao
Dắt dìu nhau vào đến Cà Mau, áo ơi

Tôi yêu biết bao người
Lý, Lê, Trần... và còn ai nữa
Những anh hùng của thời xa xưa
Những anh hùng của một ngày mai

Vì yêu, yêu nước, yêu nòi
Ngày Xuân tôi hát nên bài tình ca
Ruộng xanh tươi tốt quê nhà
Lòng tôi đã nở như là đóa hoa...  
*
*     *
Chiều Đông 
Cung Trầm Tưởng-Phạm Duy-Thái Thanh 
*
*     *
Dạ Lai Hương 
Phạm Duy-Thái Thanh 

Đêm thơm như một dòng sữa
Lũ chúng em êm đềm rủ nhau ra trước nhà
Hiu hiu hương tự ngàn xa, bỗng quay về
Dạt dào trên hè, ngoài trời khuya.
Đường đêm sao yên vui, người đi quen lối,
Tình trai nở bốn phương trời !
Đàn em trong cơ ngơi,
Nhờ đêm đưa tới những ai làm ngát hoa đời.
Nhẹ bàn chân, hương đêm ơi !
Nhẹ bàn chân, hương đêm ơi !

Lung linh trăng lại về nữa
Cánh gió đưa hương ngả đầu mây phất phơ.
Đêm thơm không phải từ hoa
Mà bởi vì ta thiết tha tình yêu Thái Hòa.
Đời ngon như men say tình lên phơi phới
Đẹp duyên người sống cho ngườị
Đời vui như ong bay, ngọt lên cây trái
Góp chung mặt sống lâu dài.
Nhịp bàn tay nhân gian ơi !
Nhịp bàn tay nhân gian ơi !

Đêm đêm trước khi ngủ kỹ
Lũ chúng em ân cần cầu hương lúc tân kỳ.
Đêm thơm thêm một lần nữa
Rồi hẹn nhau thương nhớ.
*
*     *
Mây Trôi, Trôi Hết Một Đời 
Thơ Nguyễn Xuân Quang - Nhạc Phạm Duy 

Chiều nay nơi đây, nơi đây quê người
Ngồi trông mây trôi, mây trôi, mây trôi
Trôi trong đáy cốc rượu vơi
Ngẩn ngơ em ơi đã hết cuộc đời
Chung thân biệt xứ, bao giờ cùng thấy mặt trời
Chiều nay mây trôi, trôi hết một đời...
Giờ em nơi đâu, nơi đâu, nơi nào
Ở trong hang sâu hay trên non cao
Hay nơi đất mới khổ đau
Giờ em lao đao nơi công trường nào
Em mang nợ máu hay là em đã qua cầu
Hoặc em ra khơi cưỡi sóng bạc đầu?

Em, tiểu thơ rừng thiêng kinh tế
Em, công chúa Lọ Lem nơi nông trường
Em, Thúy Kiều mán rừng cây quế
Em, ni cô địa ngục khám đường
Máu em nồng quỷ uống mềm môi
Thịt trầm hương quỷ đói say mồi
Đã cơn say thế rồi lũ quỷ
Bỗng ngu ngơ vuốt mặt thành người
Người mà lại phản bội người
Người mà lại hận thù người
Người mà lại hành hạ người
Không nhận mình là người...

Chiều nay nơi đây, nơi đây quê người
Ngồi trông mây trôi, mây trôi, mây trôi
Trôi trong đáy cốc rượu vơi
Ngẩn ngơ em ơi đã hết cuộc đời
Chung thân biệt xứ, bao giờ cùng thấy mặt trời
Chiều nay mây trôi, trôi hết một đời...
*
*     *
Phố Buồn Nhạc: Phạm Duy-Lưu Hồng trình bày 

Ðường về đêm đêm mưa rơi ướt bước chân em
Bùn lầy không quên bôi thêm lối ngõ không tên
Qua mấy gian không đèn
Những mái tranh im lìm
Ðường về nhà em tối đen.
Nhìn vào khe song trông anh ốm yếu ho hen
Một ngày công lao không cho biết đến hương đêm
Em bước chân qua thềm
Mưa vẫn rơi êm đềm
Và chỉ làm phố buồn thêm.
Hạt mưa, mưa rơi tí tách
Mưa tuôn dưới vách
Mưa xuyên qua mành
Hạt mưa, mưa qua mái rách
Mưa như muốn trách
Sao ta chạy quanh.
Hạt mưa, mưa yêu áo rách
Yêu đôi sát nách
Mưa ngưng không đành
Hạt mưa, mưa gieo tí tách
Mưa lên tiếng hát
Ru cơn mộng lành.
Ðường về trong mơ đêm đêm phố lớn thênh thang
Ánh sáng kinh kỳ tràn lan
Ðời nghèo không riêng thương yêu bóng dáng Xuân sang
Yêu phố vui, nhà gạch ngon
Ðèn đêm không soi bóng vắng
Kinh đô thắc mắc
Im nghe phố buồn
Người đi trong đêm tối ám
Nghe mưa thức giấc
Khuyên nhau chờ mong.
*
*     *
Chỉ Chừng Đó Thôi
Thơ Nguyễn Tất Nhiên - Nhạc Phạm Duy
Tiếng hát Duy Quang

Chỉ chừng một năm trôi
Là quên lời trăn trối
Ai nuối thương tình đôi
Chỉ chừng một năm thôi
Chỉ cần một năm qua
Là phai mờ hương cũ
Hoa úa trong lòng ta
Chỉ cần một năm xa...

Khi xưa em gầy gò
Đi ngang qua nhà thờ
Trông như con mèo khờ
Chờ bàn tay nâng đỡ
Ta yêu em tình cờ
Như cơn mưa đầu mùa
Rơi trên sân cỏ già
Làm rụng rơi cánh hoa.

Chỉ cần một cơn mưa
Là vai gầy thêm nữa
Cho ướt môi, mềm da
Chỉ cần giọt mưa sa
Chỉ chờ một cơn mưa
Để không ngờ chi nữa
Đi dưới mưa hồng nghe
Giọt nhẹ vào tim ta.

Ta yêu em mù lòa
Như A-đam ngù ngờ
Yêu E-va khù khờ
Cuộc tình trinh tiết đó
Nhưng thiên tai còn chờ
Đôi uyên ương vật vờ
Chia nhau xong tội đồ
Đầy đọa lâu mới tha...

Chỉ một chiều lê thê
Ngồi co mình trên ghế
Nghe mất đi tuổi thơ
Chỉ một chiều bơ vơ
Chỉ là chuyện đong đưa
Đời luôn là cơn gió
Thay áo cho tình ta
Chỉ là chuyện thiên thu.

Tưởng chừng nghìn năm sau
Chẳng ai còn yêu nhau
Nào ngỡ đâu tình yêu
Giăng bẫy nhau còn nhiều
Nghe lòng còn khô ráo
Nghe chừng còn khát khao
Nên gục đầu rất lâu
Xưng tội cả kiếp sau.

Cả triệu người yêu nhau
Còn ai là không thấu ?
Len giữa u tình sâu
Một vài giọt ơn nhau
Tia sáng Thiên Đường cao
Rọi vào ngục tim nhau...
*
*     *
Tạ Ơn Đời (Phạm Duy) Tuấn Ngọc
(Saigon-1959)

Tim vang còn giây lát
Hơi rung còn thơm ngát
Dương gian còn trong mắt
Nghe tiếng hát chưa nhạt tan
Bao nhiêu là thương mến
Bao nhiêu là quyến luyến
Với bao nhiêu niềm xao xuyến
Ðời vắng xa như Mẹ hiền.
Ôi một lần nương náu
Ði trên đời chẳng lâu
Trong trăm mùa Xuân héo
Tay hái biết bao niềm yêu.
Dăm eo sèo nhân thế
Chưa phai lòng say mê
Với đôi ba lần gian dối
Ðời vẫn ban cho ngọt bùi.
Ôi ơn đời chói vói
Nhớ khi thân tròn ôm gối
Ba trăm ngày trong gói
Ngóng trông ra đời góp mối chung vui
Ôi ơn đời mãi mãi
Thoát thai theo đời, vun sới
Lớn lên trong vườn ân ái muôn đời.

Mang ơn đời chăn vỗ
Dâng cho người yêu goá
Dâng cây đàn bơ vơ
Dâng biết bao ân tình xưa

Mang ơn đời nâng đỡ
Dâng nấm mồ thô sơ
Với dâng hương hồn thương nhớ
Còn vấn vương trong chiều tà
*
*     *
Tình Ca
Nhạc: Phạm Duy - Thái Thanh trình bày
*
*     *
Người Tình già trên đầu non
Nhạc Phạm Duy-Tiếng hát Duy Quang

Người tình già trên đầu non
Tuyết đã tan trên vai mỏi mòn
Giữa đám mây xanh xao chập chờn
Nhìn mặt trời thoi thóp hoàng hôn
Người tình già trên đỉnh khơi
Muốn lãng quên trăm năm một đời
Nhưng dưới thế gian mông mênh vời vợi
Người chợt nghe tiếng em chờ đợi.

ÐIỆP KHÚC

'' Người tình già trong lẻ loi
Có nhớ thương.... ai ? ''

Người tình già nghe lời kêu
Lững thững đi trên con đường chiều
Xuống lũng sâu, leo qua ngọn đèo
Về một miền phơn phớt cỏ nâu
Người tình còn nhớ tuổi son
Cúi xuống hôn bông hoa thật gần
Nghe suối vẫn reo trong hang rì rầm
Người tưởng nghe tiếng em thì thầm...

ÐIỆP KHÚC

'' Ðợi người tình đã từ lâu
Vẫn khát khao... nhau ''

Người từng là nắng mùa Xuân
Ðã dắt em đi trên đường trần
Ðã vuốt ve em trong Hạ mềm
Rồi lạnh lùng Thu đến... lìa em
Người trở thành cây mùa Ðông
Lá úa rơi vun cao cội nguồn
Nhưng cuối bước đi trăm năm một lần
Ðầu cành khô bỗng hoa nở tràn

ÐIỆP KHÚC
Người tình vào cuộc tử sinh
Sống chết lung... linh.

Thành người tình đang trẻ ngây
Sẽ đứng lên mê say từng ngày
Cất bước Xuân đi qua Hạ dài,
Người hẹn người leo thế kỷ chơi
Một đời người trong tầm tay
Sống với nhau hơn ba vạn ngày
Xin cố gắng nuôi sao cho tình đầy
Chẳng vì Thu với Ðông, ngần ngại

ÐIỆP KHÚC
Và người tình ngoảnh về non
Hát khúc Xuân... sang.

Rồi hẹn rằng sẽ về thăm
Lúc đã trăm... năm
Và người tình sẽ từ khơi
Xuống núi vui... chơi
Rồi lại từng thế kỷ sau
Cứ hoá sinh... theo.
*
*     *
Tạ Ơn Đời
Nhạc: Phạm Duy-Trình bày: Anh Ngọc
*
*     *
Mùa Thu Paris
Nhạc Pham Duy-Thơ Cung Trầm Tưởng-Tiếng hát Thái Thanh
*
*     *
Bên bờ sông Seine Ta ngồi, Ta khóc
Nhạc Phạm Duy-Tiếng hát Mai Hương
*
*     *
Nước Mắt Mùa Thu
Phạm Duy - Ngọc Hạ
*
*     *
Bầy Chim Bỏ Xứ
Nhạc Pham Duy-Hòa âm Trần Chúc
Ban Hợp xướng Ngàn Khơi
1. Bầy chim buồn bã
Trời đang rực rỡ
Chợt đâu kéo mây đen
Bầy chim buồn bã
Rủ nhau vút bay lên
Chim hỡi chim ơi! Chim hỡi chim ơi!
Chim hỡi chim ơi! Chim hỡi chim ơi!

2. Chim Quyên từ độ bỏ thôn Đoài
Chim Quyên từ độ ở quê nhà
Chim là hồn Thục Đế ngàn xưa
Lìa cố hương nhục nhằn nơi xứ Bắc
Hồn tìm về đậu chót cành Nam
Hồn hóa sinh ra thành con chim quốc
Hồn hóa thân là họ Đỗ chim Quyên

Đỗ Vũ không ngừng kêu mất nước
Khuyên đời bằng một khúc dao ca
Nhớ nước đau lòng con quốc quốc
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia

Chim quyên từ độ ở thôn Đoài
Trong mùa xuân nức nở tình dài
Thì nước non tới một thời biến đổi
Bình minh mà mờ ảo ánh sao rơi
Tỏa cánh diều đưa nắng vào đêm tối
Cánh nặng chim bằng đè xuống tim tôi
Chim quyên phải từ bỏ quê mình
Bay về miền tuyết phủ buồn tênh
Thổ máu tươi một đêm chim chết

Chết khi đêm về
Xác chưa tan thì...
Tái sinh thành lần nữa đỗ quyên
Đỗ quyên! Đỗ quyên!

Nơi mùa Đông vắng lạnh
Kêu gào: Ôi Tổ Quốc linh thiêng!

Vẫn tái sinh thành chim khóc nước
Cho dù phải gục chết như xưa
Nhớ nước nên gào lên quốc quốc
Khắc khoải lòng người sống lưu vong

Bầy chim buồn bã
Rủ nhau trốn quê hương
Vì đâu bỏ xứ
Để lê kiếp tha phương?
Chim hỡi chim ơi! Chim hỡi chim ơi!
Chim hỡi chim ơi! Chim hỡi chim ơi!

Chim quyên từ độ bỏ thôn Trầu
Quê nhà tôi ruộng trắng quạ kêu
Là vắng tanh lời yêu lời thương mến
Là bầy diều sai khiến lũ kên kên
Bầy ác bầy ưng nạt nộ chim hiền
Thành lũ thần nanh đỏ mỏ chuyên quyền

Chim quyên từ độ bỏ đi rồi
Quê nhà tôi héo hắt đìu hiu
Nghe bình minh lơ láo vẹt kêu
Đêm sập về lôi cú vọ theo.
*
*     *
Mười Hai Tháng Anh Ði 
Thơ: Phạm Văn Bình-Nhạc: Phạm Duy-Tiếng hát: Duy Quang 

Tháng Giêng xuôi quân ra Huế
Cố Đô hoang vu điêu tàn
Bãi học chiều, em vắng bóng
Tóc thề đã quấn khăn tang
Tháng Hai về trấn ven đô
Chong mắt hỏa châu, giữ cầu
Gió thoảng vào hơi rượu mạnh
Qua làn sương ánh đèn mầu ...

Ba lô lên vai tới miền Tây Đô
Quê hương em xanh, xanh ngợp bóng dừa
Đêm ngủ bìa rừng, thèm làn môi ấm
Ngọt trái sầu riêng, này lúc sang mùa
Bây giờ trời mây vào Hạ
Mẹ em bận đi lễ chùa
Em cầu nguyện cho chiến sĩ
Trên đường sớm nắng chiều mưa.

Tháng Năm theo vì sao biếc
Hoa phượng nở quanh sân trường
Ngày xưa những tờ lưu bút
Bây giờ phong thư gói quà
Tháng Sáu anh vẫn miệt mài
Hành quân chưa về thăm em
Đừng khóc, ve sầu mùa Hạ
Xa thì xa, vẫn chưa quên.

Sang Thu mưa Ngâu, nước mù bay mau
Ô hay sao ta trong lòng rưng sầu?
Tráng sĩ xưa hề vượt cầu sông ấy
Người đứng đầu sông, người cuối sông này!
Bây giờ còn đâu huyền thoại
Hằng Nga của em bé thơ
Tất cả bầu trời thơ ấu
Ai làm tháng Tám cằn khô
Tháng Chín ta về Cửu Long
Vú sữa căng của mẹ hiền
Anh đi cho đồng tươi thắm
Tặng em này chiến công vang
Về Cà Mau ...
Một phong thư
Gửi cho em
Lời gió thương mây, lời chim nhớ rừng
Lời gió thương mây, lời chim nhớ rừng
Lời ta chờ nhau!

Cuối năm, mùa Đông đan áo
Cuối năm trời đã lạnh rồi
Thiên hạ thì may áo cưới
Ta thì hẹn tới năm sau.
Hoa mai nở đầy
Em đang chờ đợi
Mười hai tháng rồi
Dài ước mơ say
Nhớ má cho hồng
Nhớ môi em ngọt
Anh về cùng em,
Vui đón giao thừa.

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire